từng đốm nắng chui qua vùng mây vỡ
rét vẫn còn dù đã vào Xuân
tuyết vẫn phủ những dòng sông trắng
đường còn trơn,cẩn thận nghe em
hãy giấu kỹ hai bàn chân nhỏ
trong đôi giày đỏ của em
và cũng nhớ mang đôi găng màu xám
ủ ấm đôi tay mỗi sáng đi làm
nghe không em,trong thì thầm của gió
có lời anh vồn vã nhớ thương
thấy không em,trên từng vạt nắng
có dấu môi anh thăm thẳm đợi chờ
biết không em,trong từng khoảnh khắc
anh gọi tên em bằng những lời thơ
hiểu không em,mỗi dòng tình viết vội
chứa bao điều anh muốn nói cùng em
anh vẫn biết,em đang đi giữa đời chật chội
nặng trên vai những mệt mỏi,ưu phiền
đời trơn trợt làm sao bước vội
nhớ nghe em,nắm chặt lấy tay anh
thư cho em lời buồn vời vợi
nhưng anh tin nắng ấm sẽ lên
đời sẽ đẹp và niềm tin rất mới
trong nồng nàn anh nâng bước chân em
khi trời lạnh mình trở về tổ ấm
môi tìm môi ,gầy lửa sưởi tình yêu
khi nóng bức đem tình ra biển
mở ngực ra đón gió trùng dương
nghĩ đến tương lai với lòng hưng phấn
những bước chân đi phấn chấn theo ngày
và từng đêm trong nhớ thương ngọt lịm
sẽ thấy đời hạnh phúc biết bao nhiêu
trong yên tĩnh thả hồn theo ý nhạc
nghe lời tình luân chuyển vào tim
trong đắm đuối uống từng hơi thở
dòng mật đời tuôn chảy trong thân
Anh rất muốn mỗi ngày em có được
những niềm vui trong từng bước chân đi
rồi tất cả những điều ta mong ước
sẽ trở thành sự thật , em ơi !
Cao Nguyên