Hoa Sứ Trắng

Sunday, October 31, 2010

BÓNG TÌNH



rồi từ một lời đã hứa
mãi anh trong nhớ tìm em
dẫu cho nắng tràn mưa vỡ
chưa mòn mặt sóng thời gian

cũng từ mỗi người một nửa
thương không cần đợi làm quen
giục giã Thơ vào gõ cửa
gây hồng ngọn lửa trong tim

đến từ ý lời tha thiết
thơ đưa tình hăm hở đi
theo dòng thời gian da diết
nồng nàn điệp khúc tình si

mùa qua, sông trăng vẫn đợi
yêu thương trăm tuổi xuân thì
dẫu em chỉ là cái bóng
con tim chưa biết hoài nghi

chỉ cần nơi em tiếng vọng
thơ còn giữa nhớ mà đi
mãi em chỉ là cái bóng
vẫn nồng điệp khúc tình si!



Cao Nguyên

HƯƠNG MẬT


nhắc . không nhắc . lời ân tình vẫn nhớ
đâu cần chi gặp gỡ mới nên duyên
cũng chẳng cần ta sống cùng mảnh đất
tình trao nhau tự nó đã vô biên !

đến bên nhau ta theo lời của nhớ
quyện đời nhau qua dòng chữ ân tình
hạnh phúc đó . em ơi ! đừng để vỡ
dẫu chỉ là ảo ảnh nụ hôn xinh !

cám ơn em . áo may mùa hẹn hứa
vẫn mới nguyên treo giữa tháng năm xa
hương luyến ái vẫn bốn mùa rực lửa
vòng tay ôm còn giữ mãi thiết tha !

dòng ân tình giữa mạch đời rộn chảy
nắng Xuân lên vực dậy lá hoa tươi
hôn đi em . ngay giữa nét môi cười
đóa hồng nở tỏa giữa đời hương mật !



Cao Nguyên

Saturday, October 30, 2010

THÔI MIÊN



Tiếng guốc em gõ hoài âm điệu nhớ
dẫu đã qua thời áo trắng thôi miên
đôi mắt biếc tưởng chừng như có lửa
đưa nồng nàn, xao xuyến chạy vào tim

chạy mải miết theo thời gian rất vội
thoáng mơ thôi mà đã mấy mươi năm
lá me vàng trên tóc xanh, tóc bạc
chọn màu nào lòng cũng thấy bâng khuâng

xa lắc thế tưởng chừng còn rất mới
gót hồng qua, tiếng guốc vẫn âm vang
tội nỗi nhớ, theo Phố buồn mãi đợi
áo trắng xưa và ánh mắt thôi miên !


Cao Nguyên

THẤP THOÁNG CHÂN MÂY


Mười năm xa hút, chừ quay lại
Thấp thoáng em, áo trắng chân mây
Qua ánh chớp xuyên bờ Đông Hải
Thấy nhớ thương vẫn cứ tràn đầy

Em còn nhớ bài thơ ngày ấy
Lời tình hồng trên giấy Hoa Tiên
Viết giữa lúc trăng vừa thức dậy
Anh mong tình sáng giữa vô biên

Thoảng hương đêm Phong Lan cuối Hạ
Đệm chút sương mịn lá Rừng Thu
Vùng hẹn hứa dấu chân chưa lạ
Quên được sao hình bóng một người

Quay quắt nhớ nên lòng cứ thấy
Vóc dáng em thấp thoáng chân mây
Yêu thương lắm nên còn mãi đấy
Nồng nàn em trong giấc mơ say !



Cao Nguyên

NẮNG THOÁT LƯU ĐÀY


đến thăm em bằng tia cực tím
xuyên giọt mưa vừa lịm đổi màu
trên nỗi nhớ mang tên của biển
nối cánh bay buồn nhịp hải âu

nhặt nhạnh giữa vết hằn năm tháng
những hạt tình mùa rạng đầu thai
lá non nhú nụ mầm tím biếc
từ môi em mớm ngọt hình hài

những tia nắng mùa xưa còn lại
đang giữa mây nhập cuộc lưu đày
thấy hết được niềm đau của cát
em thôi buồn trách dấu tàn phai

anh đã đi bằng tia cực tím
xuyên hồn em, thấu suốt hình hài
buồn như cát làm sao đếm hết
chờ mây tan, nắng thoát lưu đày !



Cao Nguyên

HẠT LỆ


em sẽ chết trên vai anh - ngày tận thế
khi đam mê phún thạch vỡ dòng sông
lúc trí nhớ trần gian thôi tự kể
cuộc tình đi quên để lại di ngôn !

em chưa chết bây giờ, vì không thể
buông anh ra tan biến giữa hư không
bởi đã trót yêu anh từng hạt lệ
sắp đến ngày thành ngọn thuỷ triều đêm !

*

em sẽ chết trên vai anh lặng lẽ
cả ánh trăng, mạch nước cũng hờn ghen
ngay cả lửa cũng buồn giờ tận thế
vì chỉ có thơ anh mới đốt được em !

cám ơn anh trao em từng hạt lệ
sáng giữa thơ và lóng lánh trong mơ
nếu bất chợt hôm nay ngày tận thế
em đốt hồng hạt lệ chảy thành thơ !



Cao Nguyên

Friday, October 29, 2010

tháng mười





hôm nay, ngày cuối tháng mười
tìm lời thơ có nụ cười của em
mím chi! ừ, mím chi quen
nét môi xinh quá, sao quên cho đành

tháng mười này nữa, bao năm
từ em bắt gặp thơ anh giữa trời
ngẩn ngơ đọc, mím môi cười
để lần hồi nhớ cả lời ẩn ngôn!

không thương mà đắm chi hồn
chẳng yêu sao lại vuông tròn lời nhau
tháng mười, ngày ấy mai sau
giữa hai đầu nối một câu tri tình

tháng mười, cười mím chi mình
nét môi xinh quá, thôi nhìn vẫn ngây
biết mai còn có ngày này
tháng mười, anh nhắc, vào đây mím cười!


Cao Nguyên

THÔI EM VỀ NHÉ


Thôi em về đi nhé
anh trở lại rừng phong
chia ly lời rất nhẹ
sao nặng sóng trong lòng?
Chiều xuống dần thật lẹ
chiếc lá rơi nhẹ tênh
nếu em vê quá trễ
gió sẽ buốt vai mềm

Thôi em về đi nhé
anh trở lại với anh
buóc chân buồn quạnh quẽ
chạm hạt sương long lanh

Thu đã buồn như thế
sao còn mãi gọi tên
mà lá vàng cũng tệ
cứ khua mãi không quên

Cho lòng anh luyến nhớ
những giây phút bên em
giá mà không gặp gỡ
xa mãi rồi cũng quen

Thôi em về đi nhé
thương nhớ giữ trong lòng
gọi tên nhau lặng lẽ
qua cả một mùa Đông!



Cao Nguyên

THUYỀN EM



em như vệt hồng của nắng
chân anh theo bước vui ngày
em như một dòng sông lắng
ru anh xa bến đời say

em như những lời chim hót
anh còn mãi giữa vườn Xuân
em như một làn gió thoảng
anh thôi không ngại vào Đông

với em dường như tất cả
hợp thành giao khúc bình yên
anh quên lời ghi trên đá
lưu truyền cuộc sống ưu phiền

đón anh từ nguồn sông nhớ
vào mai khi vừa rạng đông
nhẹ thôi khéo tình sẽ vỡ
thuyền em hai cánh môi hồng .

Cao Nguyên

Thursday, October 28, 2010

MƯỢN Ý THƠ EM


một lần mượn ý thơ em
viết bài tình khúc, ru đêm nhớ tình
thẹn lời không xứng bóng hình
anh đem dấu bớt chữ " mình " vào tim

ngẩn ngơ tiếc . lại đi tìm
chữ " mình " lắng tận đáy tim . đợi chờ
nồng nàn lời, ý trêu thơ
tình ru đẫy giấc . ảo mờ khói sương !



Cao Nguyên

NHÁNH SAO ĐÊM



sợi tơ hồng buộc tim em thuở nọ
tháo làm chi cho gió cuốn tình đi
dòng nước mắt muộn màng khơi rất nhỏ
rơi âm thầm sao vỡ cả lòng sông !

tình cứ ngỡ lá trầu không chưa úa
trái cau xanh bổ nửa vẫn còn tươi
mâm ngũ quả, nến hồng còn rực rỡ
môi đang xinh sao trót lỡ nụ cười !

lặng lẽ thoát qua em mùa lá đổ
chiều, từng chiều, qua những Phố quen xưa
lời thầm lắng âm vang tình lướt gió
xao xuyến buồn gõ xuống bước chân đưa !

mùa Hạ cũ mà Phượng còn chín đỏ
từng cánh bay qua ngõ tựa môi quen
ghép giữa gió những mảnh rời tim vỡ
hạnh phúc về từ một nhánh sao đêm !


Cao Nguyên

Tuesday, October 26, 2010

CHO MỘT TÌNH YÊU



trong thư
anh gửi em hôm nay
có nhớ thương trộn cùng hơi thở

trong tình yêu
anh gởi em hằng ngày
có dấu ấn của lòng tín nhiệm

trong hạnh phúc
chúng ta sau này
có nhịp tim rung với lòng cảm xúc

Cao Nguyên

Monday, October 25, 2010

ƯỚC CHI


ước chi giữa khung trời nhớ
mình gặp nhau trên sắc biếc của Xuân
để quên một thoáng ngập ngừng
mà như triệu hạt buồn nung tháng ngày !

ước chi gió nối vòng tay
chạm thôi em nhỉ ! đã đầy cuộc mơ
ngực em cắn ngập hồn thơ
và anh say chết bên bờ tim em !

phía nào em hỡi ! là đêm
góp trăng sao lại đọc tên người tình
rõ ra từ thuở nguyên sinh
anh em - hai đứa . bóng hình hoài thai !

say em - nhật nguyệt cầm tay
sáng cùng hai phía không ngày, không đêm
chỉ còn rực cháy giữa tim
một nguồn máu nóng chạy trên dòng tình !


Cao Nguyên

QUÀNG VAI NỖI NHỚ


trao nhau bao chữ chưa vừa
thiếu đi một chữ đã thừa bâng khuâng
chung tình nặng gánh nợ nần
xót đau từng đoạn xa gần hợp tan

thương nhau mùa chuyển Thu vàng
nhớ nhau mây tím vắt ngang Đông sầu
Xuân buồn ngực trái nhói đau
con tim thổn thức trên cầu Hạ xưa

trêu tình gió cũng biết đùa
quàng vai nỗi nhớ cho vừa ý thơ
vọng thôi em nhé ! đừng chờ
nửa tim anh đã vật vờ trong em !


Cao Nguyên

Sunday, October 24, 2010

NGÀY TUYỆT VỜI


Sáng nay em đi làm
không một chút trang điểm
để cho anh nhìn
thấy
gương mặt thật của em
rất tươi và rất đẹp

Chiều nay em xuống phố
mang theo trái tim hồng
để cho anh biết được
tình yêu anh trong em
mãi mãi nồng thơm ngát

Tối nay em rong chơi
với tâm hồn lâng lâng
để cho anh cảm nhận
hạnh phúc em đong đầy
vì trong em có anh

Ôi một ngày tuyệt vời Cho Anh.

Cao Nguyên

NGÔN NGỮ TÌNH


mỗi ngày anh viết tặng em một bài thơ
có phải là nhiều lắm không em?
có thể nhiều vì chữ nghĩa anh quá ít
có thể ít so với tình em trao anh

nói yêu thương khởi đầu bằng chữ Nhớ
nói Nhớ nhiều là đã quá Thương Yêu
tình đâu phải chỉ chữ Thương và Nhớ
còn chữ nào thắm thiết nữa không em?

lục lọi mãi suốt căn phần tri thức
tình yêu cao sang , chữ nghĩa nghèo nàn
anh chẳng biết làm sao chu toàn hôn phối
chỉ còn biết đặt mấy lời để hỏi :
chữ nghĩa đến vì Tình?
hay
Tình đến vì Chữ nghĩa?

Anh nghĩ - Tình yêu đâu cần nhiều diễn đạt
ngôn ngữ Tình là nhịp đập của con tim
chữ nghĩa có thể nào nói hết
những lời tình lắng tận đáy tim yêu


hôm nay anh không làm thơ tặng em
chỉ lặng im nghe con tim mình thủ thỉ.


Cao Nguyên

CHỈ EM BIẾT


Chỉ Em biết trong thư Anh có trăng
mà trăng nửa mảnh hạ tuần thản nhiên
bàng bạc chảy tan ưu phiền mấy cội
lặng yên nghe những khỏanh khắc lụi tàn

Chỉ Em bíết trong thơ Anh có lửa
ngọn nến hồng muốn đốt vỡ hư không
mang mác lõang trăm mạch đời vọng ảo
đắm say nhìn vào cõi nhớ mênh mông

Chỉ Em biết trong thơ Anh có sóng
lăn trầm lăn trên mặt biển bình yên
ru chân đá vọng âm buồn tĩnh lặng
xóa vết hằn năm tháng bám rong rêu

Chỉ Em biết trong thơ Anh có hương
thoang thỏang nhẹ của lòai hoa thạch thảo
suốt bốn mùa mưa nắng vẫn an nhiên
một lòai hoa ngẩng ngang trời kiêu ngạo
.

Cao Nguyên

Saturday, October 23, 2010

Em trong Trăng

MẮT BUỒN


người đi tội con mắt buồn
mong lên ngóng xuống cho hồn quặn đau
chiều về người chẳng về đâu
nên đêm xuống vội giục sầu lẹ lên
tình quên đâu phải người quên
nên ta cứ mãi gọi tên người hoài
vội chi tình hãy còn dài
nay thương nhớ hết mai này còn chi
để dành mấy ngọn tình si
treo ngang mắt nhớ - người đi ta buồn .

Cao Nguyên

CẢM ƠN EM





với em - chữ cám ơn, anh viết thế nào cho đúng ?
anh không muốn lối chữ Hoa, chữ IN
không màu sắc rực rỡ
vì với em, tất cả đã trở thành đơn giản và thanh thoát
như chính em với chiếc áo bà ba
với mái tóc buông dài óng ả
với nụ cười tự tin và nhân hậu
với tấm lòng chưa biết đổi thay

tất cả là sắc thái của riêng em
rất thơ của loài hoa biển
rất tím của nỗi nhớ thủy chung
rất mặn nồng với ân tình khoáng đạt
rất cao thượng với cả hận thù

tất cả, chỉ riêng em
không có ai trộn lần, vì không thể
nên chữ "cám ơn em"
anh viết giản dị và bình thường
nhưng là cả lòng trân quý
vì niềm tin yêu không hề lay chuyển
giữa dòng thác đời thường hằng biến động
quanh em

anh muốn hôn lên vầng trán thanh nhã của em
với hơi thở nồng nàn
trong ánh sáng diệu kỳ của hai chiều gặp gỡ
cho yêu thương
cho cảm nhận
cho hai trái tim cùng một độ rung
suốt chiều sâu của tâm hồn
qua chiều rộng của một nguồn hạnh phúc


cứ thế nhé em
rồi mai, mai nữa
mình sẽ gặp
ngoài biên độ của thời gian và không gian nhỏ nhặt
ngoài những tỉ tê phù phiếm hờn ghen
chỉ còn thấy bản di ngôn rực sáng
gắn lên chỗ trang trọng nhất của tầm nhìn
khát vọng yêu thương
đã được khải thị bằng ba chữ : anh yêu em

anh lại muốn gởi vào giữa tim em
chiếc hôn nồng nàn, êm ái và tha thiết
với lời chân tình
cám ơn em !

Cao Nguyên

LỬA HỒNG


mùa vàng gom nhặt lá thu
đợi em về nhóm ưu tư lửa hồng
sưởi lòng thôi giá buốt đông
mời nhau cạn vị rượu nồng xuân qua

2 -
nhớ về trước lúc tuyết sa
đất chưa đủ lạnh tràn qua lửa hồng
kịp chiều ghé lại bến sông
cùng ân tình cũ rượu nồng mời say

3 -
thu tàn lá đã gom đầy
chờ em về giữa đông gây lửa hồng
lạnh trời mùa sắp lập đông
về đây em nhé, anh hâm rượu chờ

Cao Nguyên

EM VÀ KÝ ỨC


em ngã xuống tim anh
hồn thơm hương lá cỏ
giọt nước mắt ngon lành
trườn lăn qua vũng nhớ

em bấu vào ký ức
vạch từng dấu chân xưa
gọi mời đêm thổn thức
giọt buồn quay trong mưa.

Cao Nguyên

GIẤC XUÂN


chiều nay gió bỗng xôn sao
đẩy đưa nỗi nhớ em vào mắt anh
Xanh em - nguyên cội mơ lành
tương tư ủ ngọt giữa vành môi thơm

Hồng em - tim chín độ dòn
anh đong tình nhẹ sợ mòn dấu yêu
Thơm em - hồn nở nụ hồng
gối êm tơ mộng , trải nồng giấc Xuân

.
Cao Nguyên

Friday, October 22, 2010

QUÁN TÌNH


đưa em vào quán Tình Si
uống câu quan họ , ôm ghì nỗi đau

rủ em vào quán Tình Sầu
điệu valse lỗi nhịp , tê đầu ngón chân

mời em vào quán Tình Nồng
nghe xa lạc thú , nghe gần đam mê

Cao Nguyên

RU EM


đừng gọi anh vào giấc ngủ em
vơi đi xao xuyến mộng từng đêm
gối đầu lên sóng mây hồng ngủ
môi mọng cười theo tiếng hát anh

anh hát ru lời tình mật ngọt
nhịp tim rung ngân thoát lời vui
quên xa xót ngậm ngùi thoáng chốc
ngập đầy em một giấc tuyệt vời

anh hát ru giọt nắng hồng tươi
chảy ấm môi điệu tình thánh thót
ngủ đi em đêm nào cũng vậy
anh ngồi bên ngắm giấc mơ em

ngắm môi em thèm mùa trái chín
nhớ một thời áo trắng xuân mơ
tóc em anh vẫn gọi là Thơ
ấp ủ mãi suốt đời mộng thực .

Cao Nguyên

EM ĐÂU RỒI


Khi hỏi " Em đâu rồi? "
anh quả là ngớ ngẩn

em là mây trên trời
em là sông dưới đất
em là thơ trong lòng
em là sóng trong sông...

sóng xô sông nước động
thơ làm anh chao nghiêng
sông bào mòn bờ đất
mây biến đổi vô thường....

anh muốn em là em
là một trái tim hồng
là một vùng môi ấm
là một vòng tay êm....

quyện chặc giấc ngủ anh
không chiêm bao mộng mị
không khắc khoải buồn phiền
không còn lo được mất....

em là em , chính em
là những gì có thật
nâng từng bước anh đi
ru tan niềm trăn trở....

hương mật ngọt chiều nay
em ơi ! về uống cạn
anh dìu em vào say
giữa giòng trôi năm tháng .

Cao Nguyên

SAU HOÀNG HÔN



hoàng hôn em nhớ , hôn em nhớ
hoàng hôn anh thương , hôn anh thương
hoàng hôn thương nhớ , hôn thương nhớ
hoàng hôn đi rồi , đêm vấn vương

thương em quá , bờ môi ở lại
thấm thía buồn tê tái dư hương
giọt nước mắt giữa khuya lăn nhẹ
đụng bờ tim oà vỡ nhớ thương

thao thức trở mình theo mộng mị
yêu thật rồi nhớ quá đi thôi
em đâu rồi , tình của tôi ơi
hoàng hôn xuống em còn bật khóc ?

anh muốn gối hương trầm tóc biếc
anh muốn ôm thanh khiết nồng thơm
anh muốn yêu ngọt dòn mọng chín
trên em , sau mỗi buổi hoàng hôn .

Cao Nguyên

Thursday, October 21, 2010

NGƯỜI TÌNH NHỎ


Này người tình nhỏ của tôi ơi
em mang thương nhớ gởi lên trời
còn mơ trăng gió neo thuyền mộng
bến đợi duyên xưa , bến đợi người

Này người tình nhỏ của tôi ơi
nhớ bến , thuyền tha thiết ra khơi
mong một lần nằm nghe em hát
cũng quên đi xa xót trong đời

Này người tình nhỏ của tôi ơi
anh nghe giòng chảy giấc xuân trôi
xoải bước chân theo cơn gió vội
sợ muộn màng tình bỏ đi thôi

Này người tình nhỏ của tôi ơi
anh sẽ về theo giấc mơ em
ngủ một giấc bên thềm bến đợi
nở môi nồng đón nụ hôn mềm.
Cao Nguyên

ĐÔI MẮT NGỌT NGÀO



Treo chi đôi mắt ngọt ngào
trên lưng chừng nhớ cho khao khát tình
gởi hồng giữa nét môi xinh
cho em ửng má ngây nhìn nụ hôn

Dấu ai vào tận đáy hồn
mà khi trở giấc nghe lòng chợt rung
niềm vui trốn giữa thẹn thùng
tiếng cười e ấp trong vùng duyên thơ !



Cao Nguyên

Wednesday, October 20, 2010

PHÍM ĐÊM


mỗi ngày mong một hừng đông
mỗi đêm chọn một phím lòng ru em

à ơi! đời chảy dòng êm
ngủ đi tình hỡi bên thềm tịnh yên
quên đi mây gió lụy phiền
xoa tâm nõn ngọc hôn triền sóng thơ

à ơi! tình dậy xuân mơ
nở đi hoa hỡi nhụy chờ chót môi
uống rung tận vị bồi hồi
tràn cơn hoan lạc ngập lời chữ tôi

yên nghe hạnh phúc nhẹ trôi
qua từng nốt lặng tuyệt vời phím đêm
cám ơn hào phóng dòng em
xuôi theo nhịp chảy rót thêm ý vào!

Cao Nguyên

EM CÓ BIẾT


Em có biết
trên mỗi bước chân xa
anh gieo từng hạt nhớ
những chiều thương trôi qua
tình trổ buồn nhịp thở!

Em có biết
trên mỗi nhánh hừng đông
anh treo từng vốc nắng
hong ấm một cõi lòng
chứa rượu tình mật đắng!

Em có biết
anh bỏ quên trong anh
những lời thơ chưa viết
vì rất dễ nhiệt thành
vắt tim mình khô kiệt!

Em có biết
những đoản khúc buồn em
chảy tràn anh tha thiết
tạo vết xướt qua đêm
chẳng thể nào dấu biệt!

Cao Nguyên


Tuesday, October 19, 2010

MỘT TUỔI TRƯỚC XUÂN


như đóa hồng mới nở
em ở giữa vườn xuân
hoa khoe màu rực rỡ
hương tỏa ngát vô cùng

bỗng dưng lòng bâng khuâng
nhìn giọt sương buổi sáng
mang sóng nắng xuân hồng
chảy theo dòng lá biếc

tha thiết cũng chợt về
trên màu xanh của lá
giữa sắc hồng của hoa
một lời yêu thật lạ

xa quá một tầm tay
vói sao đầy tiếng hát
của lời thơ trong mây
khi ngày đi thật vội

bỗng dưng lòng bối rối
một tuổi trước mùa xuân
sắc hương còn mãi đợi
và lòng thôi bâng khuâng ?

thì thôi dòng thơ hỡi
hóa thành sợi mưa rơi
cho lòng ta hờn dỗi
theo lời yêu cuối trời

ô hay! sao lạ nhỉ
giọt sương hồng đang rơi
sao mây trời trở tím
ta trong mùa xuân trôi!


Cao Nguyên

TRĂNG SAY


thơ gọi trăng về say với sông
ghẹo mây thẹn đỏ vóc xuân hồng
sao ghen nheo mắt nhìn đêm mộng
nghiêng cả dòng trăng rót xuống sông

ngẫu hứng, gió đùa sông xoả tóc
lệch vai, sông cuộn cát che thân
trăng quyện sóng say nồng giấc ảo
ngơ ngẩn hồn thơ, đắm lụy trần.

Cao Nguyên

CẢM ƠN SÔNG



cám ơn Sông, dành cho Trăng tuổi mộng
hồn nhiên thơ vượt khỏi sóng lụy trần
hăm hở, đam mê, theo nguồn khát vọng
cuồn cuộn trôi, dim đắm cuộc phù vân

Trăng thanh thoát trên dòng Sông cảm nhận
từng hạt thơ rơi xuống bỗng nhiên hồng
mỗi nhịp thở của Sông là tiếng vọng
nâng hồn Trăng toả rộng giữa mênh mông

*

Cám ơn Sông đã xoá đi tiếng động
khi nguồn thơ chạm mặt bóng trần gian
Trăng đi, đến . Trọn hành trình tuổi mộng
quên dòng đời khắc khoải chuyện trầm thăng

gió vờn nhẹ trên mặt Sông yên ả
sóng gợn hồng vì có cả hồn Trăng
thơ lướt trải lời tình đi rộn rã
giữa trung tuần, Trăng chín đã vàng ươm .

Cao Nguyên

Monday, October 18, 2010

TÌNH VỀ BẤT CHỢ GIỮA MÙA XUÂN



Em về bất chợt giữa Xuân
nụ hôn rớt vội trên lưng cuộc tình
con tim sững nhịp làm thinh
tội cho hơi thở rướn mình qua đêm

ngỡ ngàng hạnh phúc nằm yên
nghe thuyền rạo rực trôi trên đời mình
hồn anh no một bữa nhìn
thấy đôi môi cháy trong tình khúc mơ !

Cao Nguyên

Sunday, October 17, 2010

CUNG BUỒN



theo tinh - gạn chín, bỏ mười
nên thơ thiếu một nét ngời giữa tâm

khua đàn - rơi chậm một cung
nụ hôn trao, bỗng ngập ngừng, giữa nhau

tiếng cười - len chút buồn sâu
phải đem tình dấu vào đâu, hỡi buồn!

Cao Nguyên

THỜI GIAN



thời gian hối hả gõ đời
duyên đi qua ngõ gạ mời bóng đôi
ướm lời trước lúc trăng rơi
nhẩn nha, tuổi khuất chỗ ngồi hồn nhiên .



Cao Nguyên

Friday, October 15, 2010

ĐÂU CẦN THIẾT


những bài thơ, anh viết cho riêng em
đâu cần thiết phải ghi là " thương tặng ..."
vì em từng đi dọc suốt thơ anh
đọc và hiểu, cả những lời ngọt, đắng !

anh rất sợ, một khoảng đời yên lặng
nghe hư vô, xa vắng chạm vào nhau
để nỗi nhớ và cả lòng lo lắng
rạch giữa tình, những vết cắt thật sâu !

Cao Nguyên

TUYỆT VỜI


biết em
trốn ở giữa câu
anh săm soi chữ
tìm đâu là tình
rộn Tâm,
em hé Ý nhìn
hồng lên một đóa
nguyên trinh đợi chờ

Tuyệt vời !
buông chữ vào mơ
đụng nhằm xao xuyến
trên bờ môi ngoan
thẹn thùng,
chữ ửng đỏ hồn
ôm hơi thở chạy,
quanh tròn câu thơ !

Cao Nguyên

Thursday, October 14, 2010

GOM LÁ THU TÀN



thu tàn gom nhóm lá khô
nghe dòn tan vỡ từng mô phiến gầy
chừng như gió cũng buồn lây
rong lên một thoáng cho đầy lòng rưng

gom nhanh, sao lại ngập ngừng
còn gì vỡ giữa tận cùng nữa đâu
phải vàng, lá đã vàng mau
biết rơi, lá cũng rơi sâu cuối mùa

mai vườn hồng vạt nắng xưa
cành ươm lá biếc hợp vừa ý xuân
thu đi quá độ ngập ngừng
nên đông chừ đã nhắc chừng tuyết rơi

mới thôi mây đã xám trời
lời chưa dứt vọng mà người đã xa
rùng mình, gió cuốn lá qua
lòng gom vén được bóng tà huy sương!

Cao Nguyên

TÌNH ẢO


lạnh quá hôm nay một góc trời
tuyết trắng tràn qua lấp chỗ ngồi
thương yêu bữa nhớ tìm cay mắt
gió cũ vờn qua thoáng bóng người
thơ nghiêng hồn xuống chờ sâu hoắc
lửa ái còn nguyên một vết ngời
tình si giữa ảo mà như thật
chữ ghé vào môi, nghĩa bật cười!

Cao Nguyên

MƠ EM


mơ em vào mộng của tôi
một khung trời nhớ bồi hồi dễ thương
mở đêm thơ lẻn vào vườn
ướm lời hương mật trên khuông cửa tình

vén mơ, thơ đắm mắt nhìn
vóc em ngà ngọc trên tình khúc tôi
nụ hồng chớm rạng khóe môi
chờ trăng lướt dọc qua đồi nõn xuân!

Cao Nguyên

Wednesday, October 13, 2010

GIỮA NHỮNG VÌ SAO



khi Sông, Trăng đã là Anh, Em
thì không gian đâu còn vô tận
sóng của hai dòng Sông,Trăng
đã hợp nhất ngôn từ tiếng vọng

khi Sông ôm Trăng giữa những vì sao
tất cả mây ửng hồng giao cảm
và bầu trời là không gian riêng
của sự thật và ước mơ nồng thắm

Anh nhìn kìa, chiều đang đi xuống
nắng trốn vào những gốc chân mây
ánh Trăng chờ, chảy vào Sông đợi
Trăng trong Sông, ngập cả vòng tay

có phải Em bước vào mơ thật nhẹ
sợ vỡ lời thơ trong sóng Trăng Anh
có phải Anh ru Em thật khẽ
bằng chính tiếng sóng của Sông Em

giữa mênh mông, sóng cuộn êm đềm
Em chết giữa Anh, niềm mơ hạnh phúc
Anh đuối trong Em, khát vọng tình yêu
khi Sông ôm Trăng giữa những vì sao .


Cao Nguyên

SẮC KHÔNG



sắc ư! sắc ở giữa tâm
kể từ em đã ăn nằm cùng thơ
mơ thôi, mi đã khép chờ
nụ hôn nồng gởi trên bờ môi say

không ư! tình ngỡ cầm tay
chưa buông đã mất, chưa đầy mà vơi
gọi người, vọng biệt trùng khơi
sắc không còn lại chỉ lời thơ vương!

Cao Nguyên

Tuesday, October 12, 2010

LỜI CÂM



xa nhau, sợ - rồi cũng xa
chạy hoài theo bóng trăng qua mùa về
gọi em nương chút sáng mê
mong manh quá đỗi, tỉ tê riêng mình

em từ đuối giấc bình minh
anh sâu hun hút tầm nhìn hoàng hôn
ghì ôm một nhúm lửa dòn
thổi qua hiu hắt sóng cồn vọng âm

bấu tim, máu giọt đếm thầm
nhớ thương cứa nát vết bầm thời gian
níu trì giữ chút trăng tan
đắp bờ le lói ngăn tràn hư không

trọn tình gieo hạt hừng đông
đầu mai hương nhuỵ sẽ hồng tầm tay
tiếc đêm rớt bóng giữa ngày
em quăng, anh nhặt - vừa đầy lời câm!

Cao Nguyên

TRĂNG THÁNG BẢY



nếu anh đến sớm hơn người ấy
biết đâu chừng em đã yêu anh
có thể thôi, vì thật rõ rằng
duyên tự dến, làm sao khiên cưỡng

chỉ tội nghiệp tình thơ lỡ vướng
nên trời mơ bỗng sáng diệu kỳ
vẫn yêu em dẫu biết đó tình si
giũa ảo giác mạch thơ còn rung động

vẫn đắm đuối nụ hôn cháy bỏng
trên bờ môi thoáng mỏng như tơ
em là mơ, tình chỉ là thơ
sao vẫn nặng giữa tim lời bối rối

biết không thực vẫn chờ, mãi đợi
lòng rung ngân xao xuyến giữa đêm sâu
mùa tình buồn nhưng đẹp bữa mưa Ngâu
thơ hăm hở ngóng chờ trăng tháng bảy !

Cao Nguyên

LỠ MÙA


lỡ mùa thưa gởi trầu cau
đành thôi, thương nhớ trao nhau làm quà
đưa người một đoạn tình xa
dưng nghe lạnh buốt chạy qua tim mình

rõ xa còn ngoái tâm nhìn
thoảng hương mà lụy bóng hình trăm năm
lưng ngày vui ngọn tóc xanh
tràn đêm tuổi bạc buồn quanh chân đời

người về náu giữa hồn tôi
nhẩn nha gõ nhịp kinh đời trầm mê
nợ người nồng giấc tào khê
sâu đêm hạt vỗ tâm nghe lạc thần .

Cao Nguyên

GIỌT SƯƠNG



Thu vừa về đến ngõ
nhớ ùa chạy vào sân
cửa thơ dồn nhịp gõ
từng điệu buồn bâng khuâng !

thu ơi! chờ thơ với
một thoáng đợi người về
sao rộn lòng bối rối
khi hiên vàng lá me ?

nhờ mây chiều gọi vói
người thương bên kia trời
gió đem lời thơ tới
theo giọt buồn sương rơi !

Cao Nguyên

HỆ . LỤY




(gởi N.. và Nhãn Lồng
yêu nhau mà lỡ tơ hồng trăm năm)

anh về bển mới qua
có món quà đặc biệt
mai gởi xuống tặng em
nhắc thuở tình tha thiết

chỉ mấy trái nhãn lồng
hái bên đồng quê Nội
đã gợi nhớ cuộc tình
của chúng mình thuở ấy ...

*
bữa về thăm Long Xuyên
em mừng vui hỉ hả
(ảnh là con Chim Quyên
ưng Nhãn Lồng của Má)

(ưng nhau thì tao gả
ngặt mày chinh chiến xa
Nhãn Lồng còn nhỏ quá
không quen sống xa nhà)

trầu cau chưa kịp tới
lửa khói đã tràn qua
anh: nơi vùng ngục tối
em: đợi bờ đảo xa ...

*
không ngờ mình gặp lại
từ cõi muôn trùng qua
để anh mừng được hái
nhãn lồng từ quê Cha

yêu thương nhau là quí
vợ chồng nghĩa với duyên
gọi tên từ hệ luỵ :
Nhãn Lồng ơi! Chim Quyên !


Cao Nguyên