Tiếng guốc em gõ hoài âm điệu nhớ
dẫu đã qua thời áo trắng thôi miên
đôi mắt biếc tưởng chừng như có lửa
đưa nồng nàn, xao xuyến chạy vào tim
chạy mải miết theo thời gian rất vội
thoáng mơ thôi mà đã mấy mươi năm
lá me vàng trên tóc xanh, tóc bạc
chọn màu nào lòng cũng thấy bâng khuâng
xa lắc thế tưởng chừng còn rất mới
gót hồng qua, tiếng guốc vẫn âm vang
tội nỗi nhớ, theo Phố buồn mãi đợi
áo trắng xưa và ánh mắt thôi miên !
Cao Nguyên
dẫu đã qua thời áo trắng thôi miên
đôi mắt biếc tưởng chừng như có lửa
đưa nồng nàn, xao xuyến chạy vào tim
chạy mải miết theo thời gian rất vội
thoáng mơ thôi mà đã mấy mươi năm
lá me vàng trên tóc xanh, tóc bạc
chọn màu nào lòng cũng thấy bâng khuâng
xa lắc thế tưởng chừng còn rất mới
gót hồng qua, tiếng guốc vẫn âm vang
tội nỗi nhớ, theo Phố buồn mãi đợi
áo trắng xưa và ánh mắt thôi miên !
Cao Nguyên
No comments:
Post a Comment