khi Sông, Trăng đã là Anh, Em
thì không gian đâu còn vô tận
sóng của hai dòng Sông,Trăng
đã hợp nhất ngôn từ tiếng vọng
khi Sông ôm Trăng giữa những vì sao
tất cả mây ửng hồng giao cảm
và bầu trời là không gian riêng
của sự thật và ước mơ nồng thắm
Anh nhìn kìa, chiều đang đi xuống
nắng trốn vào những gốc chân mây
ánh Trăng chờ, chảy vào Sông đợi
Trăng trong Sông, ngập cả vòng tay
có phải Em bước vào mơ thật nhẹ
sợ vỡ lời thơ trong sóng Trăng Anh
có phải Anh ru Em thật khẽ
bằng chính tiếng sóng của Sông Em
giữa mênh mông, sóng cuộn êm đềm
Em chết giữa Anh, niềm mơ hạnh phúc
Anh đuối trong Em, khát vọng tình yêu
khi Sông ôm Trăng giữa những vì sao .
Cao Nguyên
No comments:
Post a Comment