Hoa Sứ Trắng

Thursday, September 5, 2013

LỜI CUỐI

rồi sáng mai, buồn phiền em sẽ hết
vì anh đang viết lời cuối cho em
cứ kể như tất cả lời tha thiết
thời gian qua, anh chỉ viết vì anh

cần thiết không, một lời từ biệt
khi chính anh không biết nói làm sao
đọc lời nhắn của em, dầu gián tiếp
(rằng yêu anh chỉ để cõi lòng đau)

anh không nói là cuộc tình đã hết
dẫu bây giờ em không ở một bên
không dễ xóa những gì anh đã viết
vì ý lời đã hằn vết trong tim

dẫu mai mốt, anh có còn trên Net
em hãy quên đi một cái nickname
những tình khúc, thời gian dần xóa hết
em sẽ vui, trong một cõi riêng em

viết nhiều quá phải không em, lời cuối
xin lỗi em, đọc lần nữa, rồi thôi
mai em vui, không còn nghe anh hỏi
(có phải em còn đó, giữa tim tôi?)

sáng ngày mai, chim gọi em thức dậy
mở cửa ra, sẽ thấy mặt trời hồng
tuyết đã tan, buồn phiền không vướng lại
thơ và anh, cứ kể đã như không!

Cao Nguyên