Hoa Sứ Trắng

Thursday, September 30, 2010

HÀNH TRÌNH LẶNG LẼ




chữ em là thánh thể
người nói đó bụi trần
lời anh là sông bể
kẻ nghĩ đó vực thâm

người với ta là bạn
anh với em là tâm
đời nghìn năm phỉ báng
trên năm tháng hương trầm

này đây em lời câm
từ con tim hóa đá
chỉ chờ ngọn lửa đâm
là máu ròng cháy rã

này đây em bụi hồng
hóa thân từ thánh thể
thắp vào cõi hư không
sáng tròn đêm thánh lễ

cả chữ em, lời anh
là di thư thượng đế
gởi giữa trái tim hồng
trong hành trình lặng lẽ!

Cao Nguyên

CHẤT LIỆU VIẾT THƠ TÌNH







1- Viết thư trên lá

thư viết trên lá
nhìn thấy hay hay
chữ viết bữa nay xanh màu lá mạ
qua ngày mai, lá ngã màu nâu
làm rõ nét những lời tình chín ngọt
chỉ tiếc lá mau vàng
những dòng thư rụng xuống
bay đi
qua ngõ thời gian
ta cũng ngỡ đã quên
những rộn ràng nhớ thương
ngày tháng cũ.


2-Viết thư trên cát

thư viết trên cát
có điều lý thú
vết càng sâu, nước thấm càng mau
như tắm mát cả những dòng âu yếm
rồi cát vỡ
sóng tràn qua xóa mất
những tin yêu
đã hí hoáy viết cho nhau
để mãi mãi chỉ còn trong ký ức
những vết chân trùng khớp lên nhau.



3-Viết thư trên mây

Thư viết trên mây
có cảm giác lâng lâng
và bát ngát
những lời tình xao xuyến
bay bay
bữa nào nhớ
gom mây dừng lại
gởi chiếc hôn nồng
nhờ gió
chuyển hồn say!


Cao Nguyên

Saturday, September 18, 2010

CHUNG VUI


trả lại em niềm vui vừa đánh rớt
khi đi ngang qua cuộc tình tôi
niềm vui mới, lời thương còn rất ấm
đang rưng rưng hạt nhớ chạy quanh đời

sáng nhặt được niềm vui em giữa gió
mong chiều về, em mở ngỏ lời xin
đổi một chút chân tình thôi cũng đủ
trả công tôi lưu giữ những lời vui

cẩn thận nhé, niềm vui thường dễ vỡ
chỉ cần buông hơi thở nặng qua tim
là tất cả tin yêu đều sụp đổ
dưới bước đi khắc nghiệt của màn đêm

cách tốt nhất, niềm vui chia hai nửa
em và tôi, chăm chút lẫn cho nhau
đừng cho gió chen nỗi buồn vào giữa
yêu và thương hai đứa sẽ bền sâu .

Cao Nguyên

MƯA XƯA






chiều qua đi dưới cơn mưa
dưng không lại nhớ người xưa của mình
tại tâm ướm hạt hồi sinh
động dòng ký ức giật mình vu vơ

lời xa quá độ trăng chờ
ý còn quanh quẩn nên thơ bần thần
ngỡ là sắc đã trong ngần
sao còn ảo giác cầu vồng trong mơ

so vai đọng hạt mưa xưa
người ơi ới gọi, qua chưa cuộc tìm
nhắc chừng chi, lạnh qua tim
mưa thôi vọng nhé, để yên ta chờ

dẫu là chỉ bóng của thơ
lời ru nhẹ hẫng mà vu vơ buồn
gợi chi tâm, ý trêu hồn
cho con chữ rối theo dòng mưa xưa!


Cao Nguyên


Friday, September 17, 2010

MIẾT GIẬN




vai anh em cứ say lòng
môi đừng nhúc nhích, vai không trở mình
giản đơn gọi đó là tình
lặng yên, yên lặng không nhìn cũng mê!

*

cớ gì khuớt cuộc rủ rê
sau say hóa mộng lòng kê vai nào
trở mình vai nhé ngọt ngào
thử xem môi miết giận vào chỗ mô!

Cao Nguyên

BỖNG NHIÊN




em chào, trời bỗng nhiên tươi
đời treo dốc ngược, tuổi khơi khơi hồng

em cười, tâm bỗng nhiên trong
bặt tăm vết rạn nơi đồng tử giao

em mời, rượu bỗng ngọt ngào
giao môi óng ánh giọt chao chao nồng

chào,mời - Xuân trỗ giữa Đông
bỗng nhiên hoa nở giữa thinh không đời

Cao Nguyên


LÀ CON GÁI



là con gái, trời cho suối tóc
ủ da thơm, phong kín bờ vai
tay ai nhẹ, chạm lời hương mật
gây xuyến xao, cho đỏ mắt nai

là con gái, hay tin duyên phận
yêu rồi xa, nói chẳng hợp nhau
đành dối lòng: cuộc tình vớ vẩn
biết xa người, con tim buốt đau

là con gái, nuôi sầu làm dáng
yêu và thương, lãng mạn như mơ
lúc đợi chờ, trăng sao là bạn
khi nhớ thương, ve vãn hồn thơ

là con gái, ai mà chẳng khóc
khi tình đầu lỡ một lần qua
nên đôi lúc, giữa dòng hạnh phúc
cũng còn mơ, buồn một chiều xa!

Cao Nguyên

CƯỢC TÂM




cược tình đừng vội ăn thua
sòng đời chưa đóng, tình chưa rộ bài
giả như chín nút chẻ hai
cũng còn một nửa để hoài nỗi mong

vận hên được nhất điểm hồng
ngẫu nhiên mình thắng ván ròng cược tâm
đặt nhau một ván trăm năm
ngay nơi bậc cửa thời gian khép hờ

giữa thơ, tâm tựa ý chờ
cuộc tình cá cược đến giờ hóa duyên
không ngồi soi dáng vào đêm
tìm đâu vết rạn chân chim khóe cười

thì vui em nhé, cuộc chơi
cược tình nơi cửa khép đời chưa xoay
thắng thua nhiên hậu an bài
tùy em có quyết cược này từ tâm!

Cao Nguyên


Thursday, September 16, 2010

GHEN



mừng em vừa mới biết ghen
đêm vui nghe những nhịp tim khác thường
nhịp hờn, nhịp giận, nhịp thương
tranh nhau gõ rộn trên đường tình qua

giận, sao mình nhớ người xa
hờn, buồn chẳng thấy ai ra dỗ dành
thương, nên lời nhủ lòng đành
bởi yêu, tình phải tập tành tánh ghen

dỗ dành, anh ngỏ lời khen
môi em từ bữa biết ghen thêm hồng
mắt ngời xanh hạt lệ rong
nụ cười nồng ấm thỏa lòng người xa

rượu tình vừa thấm giọng qua
men ghen đã ngấm ngà ngà tứ thơ
lòng gom mớ chữ vào mơ
gài dòng lục bát giăng tơ ghẹo tình!

Cao Nguyên

CUỐN HÚT



trong con mắt thần bí anh
ý nghĩ em bị bóc trần
trải trên những tầng thơ bay
nên em mơ mây hóa thạch

tim em dòn như thủy tinh
làm sao anh nhìn không vỡ
đem cất tình giữa lặng thinh
còn nghe lung linh nhịp thở

anh khắc lời tình cẩn trọng
trên từng phiến đá như mây
làm sao lòng em hờ hững
khi nhìn gió uống lời say

chỉ đành nhìn thơ cuốn hút
em bay vào trong mắt anh
đêm thôi nghe tình thao thức
mơ mây hóa thạch trong hồn!

Cao Nguyên

NHẨN NHA



nhẩn nha
em nhé
nhẩn nha
buồn
mỗi giờ
một chút
để tình
khôn
lòng
không còn trách
con tim
dại
nhớ mãi
người xa
ngớ ngẩn
hồn!

Cao Nguyên

CHỜ



em dùng thơ chế nhạo anh
(tình như sương khói mong manh vẫn chờ)
không chờ thì hỏng giấc mơ
tìm đâu ra ý làm thơ mỗi ngày

tình yêu cũng giống như mây
sắc hình huyền ảo làm ngây tầm nhìn
thơ đi vào cuộc kiếm tìm
những điều bí nhiệm trong im lắng đời

chỉ tâm linh mới hiểu lời
qua từng nhịp đập bồi hồi của tim
chờ là âm bản của đêm
còn nguyên dấu ấn truy tìm giữa mơ

hiểu chưa em, trái tim thơ
để thôi nhạo chế anh chờ khói sương!

Cao Nguyên

CÒN


còn gió đùa tóc em bay
còn tương tư bóng, còn đày đọa thơ
chữ ghìm nơi ngưỡng tim chờ
nghĩa giao động sóng là vồ vập ôm

còn hương phấn dụ bướm vờn
còn tình mê hoặc đêm chờn chập mơ
môi nhoen nụ thắm chực hờ
mắt ai vương lụy ghẹo ngờ nghệch chơi

còn duyên hẹn bữa tốt trời
còn mong ửng nắng đông rồi sẽ qua
tha hồ lắm nỗi thiết tha
nhìn cây giễu lá, nhìn hoa trêu cành

bấy nhiêu còn thế đủ rồi
đời dư sức vượt qua thời nhiễu nhương
kệ địa ngục, kệ thiên đường
còn em, đời dẫu vô thường cũng ưng!

Cao Nguyên

MƠ HỒ



tiền kiếp ta vốn thằng lãng tử
hiện sinh ta vẫn thứ hồ đồ
rốt cuộc mốt mai đều là ảo ảnh
may ra còn một ý niệm: Em

đời chập chùng vẫn cuồng ngông bước
tình mơ hồ vẫn lả lướt chơi
biết vậy duyên còn trêu mới ngộ
nợ ngỡ buông rồi hóa chỉ mơ

thôi thì kệ cứ xem đời như lá
tình reo xanh nhờ ngọn gió xô
thu chưa vội tội chi vồn vã
dẫu mùa vàng đâu chắc lá hư vô!

hồ đồ đời vẫn hồ đồ
tình ta vẫn cứ mơ hồ có em!

Cao Nguyên

TỰ DUYÊN





nhìn xuyên con chữ thấy người
mừng đời còn mấy tiếng cười gởi nhau
lung linh giọt rượu nghiêng bầu
rót trên môi thắm cho sầu tan vơi

nắng treo hồng vạc mây trôi
tự duyên thơ biết vẽ vời dung nhan
thềm xưa guốc mộc điệu đàng
còn âm vang nhớ rộn ràng ngữ âm!

Cao Nguyên

Wednesday, September 15, 2010

LỜI TIM



tình như dòng nước mát
đời sa mạc buồn tênh
này em lời tim hát
vào lòng em hồn nhiên

nghe không em suối reo
với những lời thơ ấm
giữa tiếng cười trong veo
trong khúc tình say đắm

vui không em lời tim
xuyên buồn tênh sa mạc
vào giữa lồng ngực em
như một dòng suối mát

và đó là thơ anh
vì yêu thương mà hát
bằng ngôn ngữ nhiệt thành
của lời tim khao khát

yêu em và yêu em!


Cao Nguyên

LÉN NHÌN


lén nhìn anh chút trong mơ
mà tim nhõng nhẽo ngước chờ môi hôn
làm em thẹn chín cả lòng
đem cười vào cất giữa mênh mông tình

ngộ ha, anh cũng lén nhìn
nhịp tim em đập giữa hình bóng qua
để cười ghẹo nỗi thiết tha
này tim nhõng nhẽo hay là đã yêu

ừ thì yêu đó đã sao
tại anh cứ lén len vào tim em
chân buồn, đường lại dài thêm
đành theo thơ bước qua đêm bồi hồi

lén nhìn, mình đã lén rồi
sợ con mắt đuối, nhủ lời thơ ru:
ngủ ngon đừng nhắc tạ từ
mà tinh vuột mất bóng người trong tâm!

Cao Nguyên

TẠI ANH



mỗi lần đọc thơ anh
buồn vây quanh nỗi nhớ
giữa lòng đêm lạnh căm
em uống thầm nhịp thở

mỗi lần nhìn mắt anh
em sợ tim mình vỡ
nên len lén nhìn quanh
dấu lòng mình mắc cỡ

vớ vẩn tình mong manh
mà giữa khuya thức dậy
viết bài thơ trêu anh
lãng mạn rồi, thật đấy

thời gian nhanh, thật nhanh
trăng vừa lành đã khuyết
mùa xuân vờn lá xanh
sao nụ tình chẳng biếc

nhớ da diết này anh
mà dỗ dành mất biệt
nên giấc ngủ không lành
tại anh thôi, tại anh!

Cao Nguyên

Tuesday, September 14, 2010

CHÀO EM



nắng về hồng bước chân em
sau đêm ngủ muộn bên thềm trăng gieo
tình nồng còn giữa mơ neo
nụ hôn náo nức đang theo bóng ngày

thu vờn hương giữa heo may
chim chào em dọc hàng cây ven đường
anh chào em lời yêu thương
vừa tinh mơ hát trong vườn tương tư!

Cao Nguyên

VỀ XƯA



nếu mình đi ngược về xưa
rằng em có chắc tình thừa nỗi vui
thôi nghe sâu lắng ru hời
tim ơi hãy ngủ qua bồi hồi đêm

nếu mình đang giữa cuộc tìm
rằng em có chắc tình nguyên lòng chờ
hương còn quyện gối sau mơ
vòng tay ân ái chưa hờ hững đau

nếu mình còn tựa vai nhau
rằng em có chắc mai sau tình nồng
thôi lời trăn trở sầu đông
ngày không giá buốt, đêm hồng lửa tin?

đã như không chắc chuyện tình
thì thôi em nhé đừng nhìn mưa ngâu
hạt buồn rơi chạm đêm sâu
mạch thơ rối vỡ, nhạt màu phối âm!

Cao Nguyên

Monday, September 13, 2010

LỜI TÌNH XƯA



Cám ơn em về thăm Cao Nguyên
gởi lại đây bao lời ru êm
dẫu cảnh cũ lặng trầm hoang phế
tình vẫn còn vương trong mắt em

Dấu chân xưa còn ven Thác Mơ
qua bao Thu sóng réo đợi chờ
mimosa râm ran nhịp thở
vọng âm buồn tím buốt trang Thơ

Em nghe không tiếng hát rừng thông
điệp khúc buồn trôi trong chiều Đông
trộn lời anh thì thầm nhắn gọi
dấu yêu ơi ! môi có còn hồng ?

chậm một ngày rồi đi nghe em
ngồi bên nhau trong sương Thu mềm
tim nhẹ rung theo dòng ký ức
trăng ngời lên trên bờ môi đêm

*
Cám ơn em về thăm Cao Nguyên
Thu qua đi mang theo buồn phiền
nồng nàn em rơi trong đáy mắt
lời tình xưa ngân sâu trong tim !

Cao Nguyên



THỜI GIAN


thời gian còn đủ không em
để mình nhớ lại mông mênh tình người
thực, không thực - chuyện đầy vơi
cưu mang cho lắm, rốt đời ảo hư

thời gian còn đủ không ư
sẽ như sắp hết, đã từ nguyên khai
thực, không thực - chuyện nay mai
rảnh đâu ngồi đếm tóc bay cợt mùa

thời gian còn đủ - thiếu, thừa
cũng cười cho thỏa cái vừa ngắm, ưng
rồi mai, bước chạm vô cùng
còn nghe lời ấm dưới tầng đất rêu

thời gian còn đủ - ít, nhiều
cùng đi em nhé, vào điều đã như
buộc tơ mà chặc khư khư
cái vòng duyên định, vạch từ cõi không!

Cao Nguyên

Wednesday, September 8, 2010

Sinh Nhật Huyền Thoại Tình


Tháng Chín - sinh nhật Huyền Thoại Tình
nở trong tâm thức vạn hình ảnh thơ
gần xa chữ nghĩa tỏ mờ
vẫn lung linh nhớ trong mơ đã hằn

cuộc chờ hẹn giữa đường trăng
với tiêu dao khúc vọng trầm cung thương
thoáng em nhung lụa vô thường
khoát quanh dáng ngọc hải đường tỏa hương

hài hoa dạo lối từ chương
khuấy lên vần điệu rộn tương tư hồn
cắn môi mọng chín dâu hồng
nụ hôn thấm ngọt giọt nồng đam mê

huyền thoại tình mãi đi về
rèm hồng đối bóng tỉ tê ý lời
nhân sinh quên cõi sắc đời
chỉ còn em giữa thơ tôi rất tình!

Cao Nguyên

CỢT




nghe tiếng em cười đời thấy vui
nên chi muốn kháo chuyện em hoài
bên đó qua đông trời chắc ấm
Tết sắp khoe đời áo gấm chưa?

bên này còn lạnh mươi mười độ
mây vẫn giăng giăng đổ xám trời
sống vùng đông bắc quen mùa gió
giữa rét căm căm thả bộ chơi

thời gian dẫu thoáng qua vùn vụt
đâu thèm bức rức tuổi bao nhiêu
thăng trầm góp lại đen hơn mực
hình bóng hờm nhau thực đã chiều

may có em chờ điều dỗ ngọt
anh còn chữ nghĩa cợt trêu thơ
buồn đem quẳng hết vào mai mốt
được bữa này vui chớ hững hờ!

Cao Nguyên




Tuesday, September 7, 2010

TẦM XUÂN





đâu phải chữ nghĩa như băng tuyết
tình lạnh lòng đông cứng ý thơ
đâu phải thời gian là xiềng xích
đời buồn khóa chặc những niềm mơ

tung ý lên tầng trời nguyệt bích
nghĩa rộn đường bay thích thú lời
nhìn thơ như cánh diều thơ ấu
hào phóng buông dây vút tuyệt vời

vút nữa, vút cao lên tình nhé
cho thỏa hồn thơ quấn quít trăng
mưa nắng thay mùa xiêm áo mỏng
quyến rủ khoe đời vóc nõn thơ

nên chi anh muốn em đừng nghĩ
chật chội thời gian giữa bóng đời
tầm xuân vẫn chín vừa tay hái
cứ rạng hồng môi uống nụ cười!

Cao Nguyên

THẤY GHÉT








anh chào, em đứng tần ngần
xoay nghiêng đuôi mắt định thần ngắm sâu
chừng như gặp đã từ đâu
lời quen nghe rộn cái màu sử kinh

thì ra người của cung đình
còn nguyên lề thói sư huynh môn đồ
nên em đâu dám hàm hồ
chào anh như giữa bất ngờ tứ thơ

thuở giờ anh vẫn hiền khô
chỉ là phong nguyệt trêu thơ ẩn mình
chừ nay đối bóng, trộ hình
thẹn lời như thể chưa tình tự qua


chạm lời đâu dám vờn da
sợ môn qui phạm ngẫm ra người cười
đành em cung kính ngõ lời:
chào sư huynh ạ! muộn rồi, phải chi...

em về, anh lại thầm thì:
người chi thấy ghét như ri, thơ hè!

Cao Nguyên

NGỤ NGÔN TÌNH



mượn em một chỗ dừng chân
tựa vai . thơ ngủ . quên thân thế đời
từ khi chân bật khỏi nôi
ngược xuôi đi giữa dòng đời lạnh hoang

giữa em tôi gối hừng đông
nhìn cây nhân ái nở hồng đức tin
đọc em nghe . ngụ ngôn tình
ngắm em chăm ngọn nhân sinh vườn đời

trong em dòng chảy thơ tôi
rộn làn sóng biếc triệu lời nắng reo
trăng lên mơ cũng về theo
mừng tôi có được chỗ neo giấc tình !


Cao Nguyên

PHỐI ÂM



vui ơi! dòng chữ bật cười
tại em nhỏng nhẻo hay lời ngô nghê
mà thơ hồng lối trăng về
quyện dòng luyến nhớ vỗ về lòng nhau

đoạn nào cạn, khúc nào sâu
gạn lời em nhé, nhặt sầu xóa đi
chỉ còn vọng khúc tương tri
ngân nga dạo lối giao trì nguyệt khơi

rượu nồng nhắm, ngắm tuyết rơi
tình ơi đẹp lắm khung trời vạn hoa
chừng như em ở giữa ta
nên chi phiền muộn đã xa mất rồi

thuyền yêu trên sóng trăng trôi
khoang tình chứa chật những lời tình vui
ơ kìa, con chữ ngủ rồi
tại em khéo biết ru lời thơ ta

phối âm tình khúc giao thoa
ngũ cung luyến láy hài hòa ngữ âm
rót mời hương mật trăm năm
tạ ơn em nhé, tri âm lời tình!

Cao Nguyên

Monday, September 6, 2010

CHẴNG LẼ



chẳng lẽ thương yêu nhau quá khó
mà lời thơ nhiều lúc đã buồn lây
chẳng lẽ chữ nghĩa này xé nửa
nửa gởi người, nửa gởi gió thu bay ?

chẳng lẽ nửa gởi người, chẳng lấy
mà lời thơ từ ấy đã không vui
chẳng lẽ thơ thôi mà đã vậy
yêu thật rồi, nhiều biết mấy hờn ghen ?

chẳng lẽ nhớ thương cũ mèm như thế
mà hồi âm tình để trống một bên
chẳng lẽ đã quên mà vẫn nhớ
mỗi chiều buồn, thơ thảng thốt gọi tên ?

chẳng lẽ ân tình xưa đã hết
ta mãi chờ, người biền biệt nơi đâu
chẳng lẽ thơ là chiếc cầu hư ảo
nối nhịp hoài bờ bến vẫn xa nhau ?

chẳng lẽ, chẳng lẽ rồi chẳng lẽ
thơ viết rồi, chỉ để một mình xem
vì tìm kiếm một nửa đời không dễ
trên cõi thơ vốn dĩ đã buồn tênh ?


Cao Nguyên

Sunday, September 5, 2010

CẢM



chiều buông
chim gọi trong lồng
trầm âm
rối mạch nhánh dòng sông mơ
buồn ta
huýt sáo lời thơ
cảm
chim nghếch mắt ngóng chờ trăng lên

mai bừng
chim hót trên không
bóng trăng sót lại
cửa lồng sáng trưng
vui ta
thơ hát lời mừng
chào
chim thánh thót về rừng ngắm xuân

Cao Nguyên

NGƯỜI EM ĐỒNG KHÁNH







Ôi nhớ quá người em Đồng Khánh
biết khi mô về thăm Huế xưa
phố đẫm mưa, phượng chờ hong nắng
anh vắng em - khoảng lặng giao mùa

những giao mùa người chờ nắng ấm
Huế mãi buồn, mưa rả rích qua
cánh ve ướt, lời buồn thăm thẳm
qua bao năm - anh và em xa

xa từ hạ, chiến trường rực lửa
rời Cao Nguyên ra tuyến Đông Hà
ghé lại Huế, trường em đóng cửa
vội quá, anh không ghé về nhà

không ngờ đó lại là lần cuối
anh xa em, xa Huế thân thương
chỉ nỗi nhớ rất gần, rất mới
như bài thơ cài nón tặng em

(dễ thương ơi họ Công Tằng
mà thương chẳng dễ, tại răng rứa hè?)

dấu yêu ơi! lời tình còn đó
hương tóc thề theo gió bay xa
chiều Hương Giang sóng còn vàng rỡ
đàn Nam Giao sao lỡ cung buồn

ơi nhớ quá người em Đồng khánh
biết khi mô về thăm Huế xưa
dẫu phố đẫm mưa, phượng chờ hong nắng
anh gặp lại em rực thắm hạ hồng!

Cao Nguyên


Saturday, September 4, 2010

CÕI XƯA


nơi Cõi Xưa, có Anh và Em
những chiều mưa
ngồi ở quán café Thương nhìn ra biển vắng
sóng gợn buồn như những chiếc lá me bay
từ những con đường mãi tận xa
của Sài Gòn tháng Hạ
hoa phượng nở, ve sầu rung cánh lá
hơi thở em vỗ nhẹ vai anh
lặng lẽ - mình ngắm nhau trong mắt
thấy cả ước vọng xanh nẩy mầm trên cát
rọi sáng tên mình
còn chồng khớp lên nhau
dấu ấn rõ sâu đủ hằn qua thời gian sóng biển
trùng dương xanh và mãi khát khao
một hạnh phúc dường như có thật
dẫu bộn bề trăm nỗi
dẫu điệp trùng những dấu hỏi mai sau
còn gì giữa nhau
một Cõi Xưa huyền thoại
vời vợi xa rồi - em nhỉ, một mùa yêu
một mùa chiều hoàng hôn rơi chậm
chậm đến hôm nay
lạnh thấm vai anh
đợi hơi thở em không nhớ tìm về
nên Cõi Xưa rộng hơn là thế
lặng lẽ nơi này - nỗi nhớ em xưa
những giọt mưa
chừng như nước mắt
theo cánh hải âu bay về biển bắc
gặp lá me bay ngược gió về nam
tiếc những cánh tay mình
chưa một lần khóa chặc
để giữ Cõi Xưa rất thật giữa chiều nay
anh muốn uống thật say
giữa môi em vị mặn
giọt nước mắt thơm mùi rong biển
rơi trong mưa
từ một Cõi Xưa buồn!

Cao Nguyên



TỪ NHỮNG NHÁNH SÔNG



Nhạc Hà Lan Phương
Thơ Cao Nguyên


Key board: Nguyễn Hải
Ca sĩ: Hà Lan Phương
TỪ NHỮNG NHÁNH SÔNG

TIẾNG KHÓC


ta cùng tiếng khóc sinh đôi
vui buồn ấm lạnh một đời trong nhau
sợ thân đuối giữa cơ cầu
tâm đem tiếng khóc ghìm sâu cõi lòng

khóc xưa, nước mắt cạn dòng
để nay, thổn thức nấc ròng giữa tim
mở đêm tìm chút tịnh yên
chợt thơ nghiêng giấc nghe triền miên đau!


Cao Nguyên

PHONG HƯƠNG



cuối năm chạm vạt áo em
chút hương phấn mọn nhặt đem về nhà
đầu năm giở áng thơ ra
viết dòng khai bút gọi là "phong hương"

chỉ là tia mắt thoáng vương
cũng treo giữa nhớ hạt tương tư tình
dỗ đêm mơ trở giấc nhìn
hương em quanh quẩn trong tình khúc anh.

Cao Nguyên

Friday, September 3, 2010

CHẠM



rân rân
giọt sương
rân rân
rơi
rơi
sâu hút
dưới tầng
da đêm

bừng lên
hạt nắng
bừng lên

da đêm
vỡ
tiếng rên
giao mùa

ta
em
chạm
tiếng cười
khua
nhìn hoa
thống khoái
rướn đùa
gió xuân!

Cao Nguyên

PHÍM ĐÊM






mỗi ngày mong một hừng đông
mỗi đêm chọn một phím lòng ru em

à ơi ! đời chảy dòng êm
ngủ đi tình hỡi hương mềm vĩnh yên
cởi phăng mây gió lụy phiền
xoa tâm nõn ngọc hôn triền sóng thơ

à ơi ! tình dậy xuân mơ
nở đi hoa hỡi nhụy chờ chót môi
uống rung tận vị bồi hồi
tràn cơn hoan lạc ngập lời chữ tôi

yên nghe hạnh phúc nhẹ trôi
qua từng nốt lặng tuyệt vời phím đêm
cám ơn hào phóng dòng em
xuôi theo nhịp chảy rót thêm ý vào !


Cao Nguyên

Dòng Sông Xanh


bóng - em



mơ đi qua chỗ từng qua
gặp em - chiếc bóng - mừng ta trở về
ôm nhau bóng kể lời mê
thời gian vụt lớn tầm che khỏi đầu

hèn chi ta, tóc bạc màu
bay ngang tầm mắt mà hầu không hay
và em - bóng đã dường gầy
ôm ta không trọn vòng tay thuở nào!

Cao Nguyên

MƯA XƯA


chiều qua đi dưới cơn mưa
dưng không lại nhớ người xưa của mình
tại tâm ướm hạt hồi sinh
động dòng ký ức giật mình vu vơ

lời xa quá độ trăng chờ
ý còn quanh quẩn nên thơ bần thần
ngỡ là sắc đã trong ngần
sao còn ảo giác cầu vồng trong mơ

so vai đọng hạt mưa xưa
người ơi ới gọi, qua chưa cuộc tìm
nhắc chừng chi, lạnh qua tim
mưa thôi vọng nhé, để yên ta chờ

dẫu là chỉ bóng của thơ
lời ru nhẹ hẫng mà vu vơ buồn
gợi chi tâm, ý trêu hồn
cho con chữ rối theo dòng mưa xưa!


Cao Nguyên

Thursday, September 2, 2010

MƯA THU


em thấy anh buồn như thế nào
trong một chiều thu gió lao xao
tên em chạy trên đường mưa rớt
anh đuổi theo mắt vượt qua nhau

sao không vấp cho lòng ngừng lại
khỏi phải nhìn thấy bóng tình đau
cho thương nhớ mãi còn tồn tại
trong lời tình viết gởi cho nhau

*

em biết anh làm sao mà vui
nhìn đêm về theo lá vàng rơi
em thì xa ngoài tầm tay vói
bờ môi tình - vọng khúc chơi vơi

sao yêu chi giữa mùa thu tới
mưa hắt buồn vào trong đêm sâu
bình minh lên vắng lời chim gọi
mình biết tìm lời vui nơi đâu

*

con tim anh chừng như giá buốt
khi em còn theo mưa thu đi
những tia nắng còn hong chân bước
đừng gởi tình lời thơ chia ly!

Cao Nguyên

Wednesday, September 1, 2010

CÕI MỘNG BÌNH YÊN


nếu em cất thân anh vào mộ huyệt
hồn thơ anh thất tán giữa hư không
ai ru em những lời tình tha thiết
khi em buồn và đứng giữa mênh mông

nếu em đốt xác anh thành tro bụi
hồn thơ anh sẽ theo khói sương bay
ai gởi em những lời tình hờn dỗi
và ai lau nước mắt giữa chiều say

nếu muốn giữ hồn thơ anh sống mãi
hãy chôn anh ngay giữa trái tim em
sẽ luôn thấy xác hồn anh tồn tại
trong tình em - một cõi mộng bình yên.

Cao Nguyên

MỘNG MỊ



em biết chứ, mộng không là mị
mộng của thơ, và mị của đời
thơ giữa đời, ngữ ngôn đều mị
đời giữa thơ, tri kỷ là tình !

em hiểu chứ, hình không là bóng
hình của đời, và bóng của thơ
đời sẽ chết, chỉ thơ tồn tại
sao ta không giữ lại tình mơ ?

trong dòng sống - đời, hình mị ảo
anh mở giữa tình một bến tâm
khi mỏi bước trên đường nhiệt náo
tâm tình anh là chỗ tịnh thân .

Cao Nguyên

DIỄN NGÂM THƠ CAO NGUYÊN


Diễn ngâm thơ Cao Nguyên :

VỀ NGUỒN