chiều qua đi dưới cơn mưa
dưng không lại nhớ người xưa của mình
tại tâm ướm hạt hồi sinh
động dòng ký ức giật mình vu vơ
lời xa quá độ trăng chờ
ý còn quanh quẩn nên thơ bần thần
ngỡ là sắc đã trong ngần
sao còn ảo giác cầu vồng trong mơ
so vai đọng hạt mưa xưa
người ơi ới gọi, qua chưa cuộc tìm
nhắc chừng chi, lạnh qua tim
mưa thôi vọng nhé, để yên ta chờ
dẫu là chỉ bóng của thơ
lời ru nhẹ hẫng mà vu vơ buồn
gợi chi tâm, ý trêu hồn
cho con chữ rối theo dòng mưa xưa!
Cao Nguyên
dưng không lại nhớ người xưa của mình
tại tâm ướm hạt hồi sinh
động dòng ký ức giật mình vu vơ
lời xa quá độ trăng chờ
ý còn quanh quẩn nên thơ bần thần
ngỡ là sắc đã trong ngần
sao còn ảo giác cầu vồng trong mơ
so vai đọng hạt mưa xưa
người ơi ới gọi, qua chưa cuộc tìm
nhắc chừng chi, lạnh qua tim
mưa thôi vọng nhé, để yên ta chờ
dẫu là chỉ bóng của thơ
lời ru nhẹ hẫng mà vu vơ buồn
gợi chi tâm, ý trêu hồn
cho con chữ rối theo dòng mưa xưa!
Cao Nguyên
No comments:
Post a Comment