Hoa Sứ Trắng

Saturday, October 30, 2010

THẤP THOÁNG CHÂN MÂY


Mười năm xa hút, chừ quay lại
Thấp thoáng em, áo trắng chân mây
Qua ánh chớp xuyên bờ Đông Hải
Thấy nhớ thương vẫn cứ tràn đầy

Em còn nhớ bài thơ ngày ấy
Lời tình hồng trên giấy Hoa Tiên
Viết giữa lúc trăng vừa thức dậy
Anh mong tình sáng giữa vô biên

Thoảng hương đêm Phong Lan cuối Hạ
Đệm chút sương mịn lá Rừng Thu
Vùng hẹn hứa dấu chân chưa lạ
Quên được sao hình bóng một người

Quay quắt nhớ nên lòng cứ thấy
Vóc dáng em thấp thoáng chân mây
Yêu thương lắm nên còn mãi đấy
Nồng nàn em trong giấc mơ say !



Cao Nguyên

No comments:

Post a Comment