nếu anh đến sớm hơn người ấy
biết đâu chừng em đã yêu anh
có thể thôi, vì thật rõ rằng
duyên tự dến, làm sao khiên cưỡng
chỉ tội nghiệp tình thơ lỡ vướng
nên trời mơ bỗng sáng diệu kỳ
vẫn yêu em dẫu biết đó tình si
giũa ảo giác mạch thơ còn rung động
vẫn đắm đuối nụ hôn cháy bỏng
trên bờ môi thoáng mỏng như tơ
em là mơ, tình chỉ là thơ
sao vẫn nặng giữa tim lời bối rối
biết không thực vẫn chờ, mãi đợi
lòng rung ngân xao xuyến giữa đêm sâu
mùa tình buồn nhưng đẹp bữa mưa Ngâu
thơ hăm hở ngóng chờ trăng tháng bảy !
Cao Nguyên
No comments:
Post a Comment