đã nhiều lúc muốn gọi anh bằng Chú
nghĩ thế nào lại gọi Chú bằng Anh
tình cảm thật kỳ cứ chạy vòng quanh
nói - không nói - nhớ - và không nhớ
bất chợt đến nguồn sáng vàng rực rỡ
sau cơn mưa mùa Hạ - mưa bóng mây
anh không biết đâu - em đang nghĩ gì
khi viết cho anh những dòng cảm xúc ...
em đã hỏi lòng những đêm thao thức
nghĩ về anh - thương nhớ quá rồi chăng ?
cứ hỏi đi, hỏi lại biết bao lần
nhưng tâm cảm vẫn còn đây nghi vấn
yêu - không yêu, lòng ngược xuôi vớ vẩn
mình hỏi mình mà cũng khó trả lời
tại sao vậy anh - anh ở đâu rồi ?
khoảng cách không gian, thời gian vô tận!
tình chợt đến , chợt đi là có thật
em sợ mình lỡ mất một vòng tay
tình yêu nào chẳng có những đắm say
có ngọt ngào, , có cả lời thổn thức
có đam mê, và cả lòng rạo rực
từ một trái tim đến một trái tim
nhiều khi em muốn tất cả lặng yên
tình chỉ sống như Thơ và không thật
nghĩ như thế bỗng nhiên em bật khóc
tại sao mình không đến được với nhau
yêu là sao và phải nói thế nào
cho anh hiểu cõi lòng em là thế
yêu đã khó - cố quên càng không dễ
lăn trầm lăn những đợt sóng vu vơ
những lời tình cứ thoát chảy trong thơ
dẫu thương nhớ đợi chờ là có thật
tình yêu hỡi ! đừng bao giờ bay mất
trong tim ta đầy ắp bóng ai rồi .
Cao Nguyên
Hoa Sứ Trắng
Tuesday, October 5, 2010
TỪ MỘT TRÁI TIM
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment