Hoa Sứ Trắng

Monday, April 23, 2012

HƯƠNG HUYỀN



Hương Huyền - YÊU vẫn là em
từ trăm năm trước đã duyên phận rồi
vì em hơi thở đất trời
và anh nhật nguyệt theo nòi tình em

Hương Huyền - THƯƠNG vẫn là em
dẫu là phía ấy bên này cách xa
có gì ngăn cấm được ta
không chung tình thực - mộng là cõi riêng

Hương Huyền - CƯNG vẫn là em
ngọt ngào nồng ấm thương yêu ước thề
thơ tình mấy khúc đam mê
cũng nhờ mây gió chuyển về bên em

Hương Huyền - em mãi là tên
gọi qua thao thức từng đêm nhớ về
gọi từ đỏ giấc hôn mê
nghe trong thinh lặng rộn về tên em .

Cao Nguyên

Sunday, April 22, 2012

RỦ EM HÀO PHÓNG CUỘC TÌNH


rủ em hào phóng cuộc tình
rong chơi một cõi bóng hình chung đôi
đãi em một bữa tuyệt vời
nhạc - thơ - tình - rượu trộn lời ước mơ

tựa đầu vào sát vai thơ
đam mê rộn chảy ngập bờ yêu thương
hát lời tình khúc tơ vương
ru em nhè nhẹ gợi nguồn ái ân

bóc em khỏi cuộc đời trần
môi xao xuyến vỗ ấm nồng nụ hôn
vờn cho mắt biếc say hồn
rung ngân dậy sóng Xuân lòng trong em

thơ trào đẫm giấc mơ đêm
rượu tình nung đỏ trái tim bồi hồi
vang xa tiếng hạc ngang trời
sương đêm ngậm giọt tình rời cõi thơ .

Cao Nguyên

Friday, April 13, 2012

NGHE THUYỀN VỖ SÓNG


hôm nay thuyền anh về dĩ vãng
em có đi - anh cho quá giang
thuyền chở Hoa và Thơ lãng mạn
đem về xưa trả giấc mơ hoang

ngồi cho vững sông đang dậy sóng
sóng chân tình - sóng của lòng anh
mây thương nhớ bay theo gió lộng
rơi lời yêu xuống cõi trời xanh

nếu em thích - viết lời thơ mộng
cài giữa hoa nhặt bóng thương yêu
thả theo nhịp sóng tình khua động
quên thời gian ngã cuộc mê chiều

đừng nói anh nghe - tình tuyệt vọng
dĩ vãng nào không có thương đau
giữa khoảng khắc chúng mình đang sống
xoá hết đi những giọt tình sầu

thơ anh viết không đau , không hận
chỉ nặng lời tha thiết dấu yêu
ngủ một giấc nhẹ lòng vương vấn
thuyền còn đi - yêu vẫn còn nhiều

tựa vai anh nghe thuyền vỗ sóng
âm ba tình dậy khúc Ly Tao
trong dòng chảy giữa đời Thực Mộng
quên đi em ngày tháng hư hao .

Cao Nguyên

Tuesday, April 10, 2012

BẤT CHỢT



người nào bảo em xấu
là chưa biết soi gương
quên nét đời nhân hậu
sau vết nhăn bụi đường

mặc ai bảo em xấu
anh thương em vẫn thương
trong bao người yêu dấu
đẹp nhất em bình thường

Cao Nguyên