Hoa Sứ Trắng

Thursday, September 5, 2013

LỜI CUỐI

rồi sáng mai, buồn phiền em sẽ hết
vì anh đang viết lời cuối cho em
cứ kể như tất cả lời tha thiết
thời gian qua, anh chỉ viết vì anh

cần thiết không, một lời từ biệt
khi chính anh không biết nói làm sao
đọc lời nhắn của em, dầu gián tiếp
(rằng yêu anh chỉ để cõi lòng đau)

anh không nói là cuộc tình đã hết
dẫu bây giờ em không ở một bên
không dễ xóa những gì anh đã viết
vì ý lời đã hằn vết trong tim

dẫu mai mốt, anh có còn trên Net
em hãy quên đi một cái nickname
những tình khúc, thời gian dần xóa hết
em sẽ vui, trong một cõi riêng em

viết nhiều quá phải không em, lời cuối
xin lỗi em, đọc lần nữa, rồi thôi
mai em vui, không còn nghe anh hỏi
(có phải em còn đó, giữa tim tôi?)

sáng ngày mai, chim gọi em thức dậy
mở cửa ra, sẽ thấy mặt trời hồng
tuyết đã tan, buồn phiền không vướng lại
thơ và anh, cứ kể đã như không!

Cao Nguyên

Tuesday, February 5, 2013

MƠ HỒNG



mơ nhớ về xưa chỗ gặp em
ghế đá công viên dẫu cũ mèm
hơi hướm môi kề chưa nỡ nhạt
gợi hương ký ức trở cơn thèm

hỏi bóng tình vương trên ghế đá
có biết ta thèm chi nhất không
bóng đưa tay níu lòng ta xuống
ưởn ngực lên khoe vết cắn hồng.

Cao Nguyên

Wednesday, January 30, 2013

ẨN TÍCH





đáy ngực em xưa, chỉ là vùng tối
thuở chữ anh chưa rọi lối tim chờ
chừ vết sẹo giữa tình cờ khẽ gọi
đã tượng hình thư tịch gối trong mơ

em từ đó thương tích sầu dĩ vãng
thôi cựa mình dưới năm tháng rưng rưng
khi thơ chảy nóng hực hừng đáy ngực
sáng trưng hồn tâm thức giữa mông lung

anh bảo đó, vũng chứa lời nước mắt
mỗi nhớ thương khai quật nỗi buồn vui
tên hạt lệ anh gọi em có thật
đang sẵn hờm trên khóe mắt chờ rơi

mỗi đêm em nghiêng lòng soi nguyệt bích
nghe sóng vờn khúc khích gợn tâm chao
hạt lệ nóng cũng trào lên thỏa thích
giữa lời thơ chứa ẩn tích ngọt ngào !

Cao Nguyên

Monday, January 21, 2013

TUYẾT HỒNG

"... nếu bây giờ em cũng ở đây
mình hôn nhau trong tuyết đang bay.

mùa Đông này sẽ càng thêm đẹp
môi hồng em thơm hương tình say .


  (Ấm Lòng - Thơ Cao Nguyên)



bài thơ năm trước viết tặng em
lúc tuyết Miền Đông phủ ngập thềm
anh thèm hơi ấm vòng tay nhớ
ôm trọn người thương trong tuyết bay

hôm nay tuyết phủ trắng Paris
điều ước ngày xưa đến giữa khi
anh còn nấn ná sau mùa nghỉ
nơi miền núi đẹp Chambery

chuyện tình huyền thoại đẹp như mơ
ngỡ chỉ là trên những dòng thơ
đâu hay mình giữa vòng tay thật
với nụ hôn nồng trong tuyết bay


trên nền tuyết trắng vẽ hình tim
đặt giữa hình tim một đóa hồng
những cánh hồng khoe màu rực tím
tỏa sáng trong lòng tim ánh trăng


ánh trăng em vẫn gọi là anh
lung linh trên sóng Seine vô hằng
quyến rủ hồn thơ triều nhịp thở
khuấy tầng ngôn ngữ dậy âm thanh


âm thanh quyện tuyết đậu trên môi
mà nghe tim ấm tỏa bồi hồi
có phải tình thơ nồng nhiệt quá
đã nhuộm hồng màu tuyết Paris!


Cao Nguyên 


Paris Jan 20, 2013