Hoa Sứ Trắng

Tuesday, February 15, 2011

VU VƠ BUỒN


với nỗi buồn vu vơ chợt đến
có thể nào mình đặt được tên
một hình ảnh rõ ràng hiển hiện
chẳng thể nào dứt khóat lãng quên

em ơi ! anh cũng không biết nữa
có phải anh đang nghĩ về em
mà bất chợt lòng mình se lại
những giọt buồn chảy mãi vào tim

đừng hỏi anh tại sao lại thế
anh cũng không biết trả lời đâu
hay chỉ là .. dường như .. có thể
qua Thơ - anh thật đã yêu em

em trách anh - đa tình lãng mạn
có thể là như thế - em yêu
anh nghĩ rằng mình không có tội
khi lời yêu nói bởi trái tim

đã biết thế nhưng lòng bối rối
cứ thầm thì : chẳng thế nào đâu
nhưng thương nhớ vẫn như sóng dậy
nên nỗi buồn cứ chảy rưng rưng

có những lần tưởng như bất chợt
anh và em cùng gọi tên nhau
từ cảm nhận thần giao cách cảm
nghe lời tình rơi trong thâm sâu

thời gian tưởng như đi rất chậm
khi nỗi buồn thôi thúc bâng khuâng
anh muốn gọi cho em và nói :
anh yêu em , em có biết không ?

nếu chỉ là Thơ , là không thật
em giận hờn - anh lại mất em
chính vì thế buồn vu vơ đến
biết rõ lòng - không dám đặt tên .

Cao Nguyên

1 comment:

  1. Bài thơ của bạn khá hay, rất hợp với tâm trạng của mình!
    Ngọc Trâm – Phiên dịch viên
    -------------------------------------------------------------------
    • Xem chi tiết về Bảng giá chụp ảnh quảng cáo
    • Hoặc Bang gia chup anh quang cao

    ReplyDelete