giữa nhau từ kiếp đời chờ
phải đâu vừa quấn quít thơ gợi tình
mở đêm trở giấc gọi mình
đã như ý chạm vào lung linh lời
song âm tấu khúc tuyệt vời
ấm lòng cô lữ giữa trời tuyết bay
môi chườm hớp ngọn gió say
lỡ quay quắt rớt lệ đầy gối mơ
vói tay níu sợi duyên tơ
chùng căng mấy độ vẫn ngơ ngẩn hồn
nụ hôn ghìm sóng trăng buông
lịm vào biển tím cuộn tròn điệu ru
ngủ ngoan tình nhé ngôn từ
lắng trong huyền thoại tâm tư phiêu bồng
khi thềm soan trải nắng hồng
cơn mơ xoãi cánh giữa vòng thẩm hương .
Cao Nguyên
No comments:
Post a Comment