Hoa Sứ Trắng

Monday, March 28, 2011

HONG VAI


khi biết em về nơi cũ
dạo thăm lối vạn hồng xưa
anh viết bài thơ di trú
nhắc nhau nhớ một chiều mưa

lấy cớ hong bờ vai lạnh
tựa nhau mình khúc khích cười
lòng mong mưa đừng chóng tạnh
để nghe tí tách bồi hồi

thời gian gõ dòn sợi tóc
tiếng cười vượt dốc đôi vai
thơ ru dỗ mùa khó nhọc
đời ơi vui nhé tháng ngày!

xuân sau vạn hồng lại nở
nhờ mưa có cớ hong vai
mừng được nhìn em mắc cỡ
má hồng vừa chạm môi ai!

Cao Nguyên


No comments:

Post a Comment