Hoa Sứ Trắng

Wednesday, March 23, 2011

ĐÀ LẠT VÀ HOA TUYẾT BAY





mai em về Đà Lạt
ngạc nhiên reo: Ồ! hoa tuyết bay
huyền thoại đấy, từ quê hương đổi khác
thuở Đồi Cù mất dấu những hàng cây!

như anh thảng thốt gọi: Ồ! sa mạc
khi ngắm nhìn Đà Lạt hôm nay
Thung Lũng Tình Yêu - lá khô, cỏ nát
tự hỏi mình: quê cũ có còn đây?

Đà Lạt chập chùng núi xanh, mây thắm
rừng hoa xưa đang ngàn cánh tuyết bay
để biết đường đời buồn thăm thẳm
còn cưu mang thêm đoạn tuổi lưu đày!

hoa tuyết trắng bay dưới trời Newyork
Đà Lạt xưa rừng xanh bóng cây
anh đang ghép những buồn vui mặt đất
từ hôm qua và mãi tới sau này!

để mai em về Đà Lạt
vẫn còn reo: Ồ! hoa tuyết bay!

Cao Nguyên

1 comment:

  1. Thơ rất hay, người đọc tưởng chừng như mình đang ở đấy

    ReplyDelete