Hoa Sứ Trắng

Thursday, March 31, 2011

TRÊN BỜ HOÀNG HÔN


chiều vừa rớt xuống sau vai
nghe tình rót nhẹ vào tai tiếng buồn
mưa em rưng chảy giữa hồn
khơi đêm mạch nhớ miết tròn vóc xưa

(nắng xuyên mùa tóc xuân đưa
rọi ngang da thịt ửng vừa hừng đông)
ngọn tình - nụ có, hoa không
mà duyên phong nguyệt còn bồng tương tư

tâm mơ chợp ảo nụ cười
vọng tâm xao xuyến chút tôi giữa nàng
biết thu về vỗ lá vàng
sao trong tình khúc vẫn tràn ý xuân

ngỡ ra trễ một lời mừng
ngày em bước vội qua khung cửa chờ
nên chi lời chảy ngẩn ngơ
trong dòng thơ rớt trên bờ hoàng hôn!

Cao Nguyên

No comments:

Post a Comment