mơ hồ, quanh hạt bụi anh
giọt sương em bọc long lanh, đủ rồi
lặng yên, nghe rõ giọng cười
thoát qua sương ngọc đã ngời biếc tâm
mai bụi tan, hồn nhẹ lăn
ngược triền dốc nhớ trầm hằn vết ru
à ơi! giấc vượt trầm tư
giữa sương đã thấm giọng cười bụi vương!
Cao Nguyên
No comments:
Post a Comment