nghe chữ về, lời hăm hở đón
sợ lỡ dòng thơ, lạc ý tình
phượng lại nở trên cành hạ sớm
phải dấu yêu? ta lại gặp mình
dường như người của ngày xưa ấy
nghe tiếng cười thơ, nhớ rất quen
soi từng chữ qua mùa trăng cũ
thấy lại thời hương sắc thôi miên
ướm lời thơ nồng vừa hơi thở
trên môi quen một thuở đùa nhau
quên buộc chắc một câu duyên nợ
mà tình xa bữa vỡ nhịp cầu
bởi lỡ chuyến đò xuôi Bến Ngự
nên nỗi buồn Thượng Tứ còn đây
gặp thơ quen, săm soi từng chữ
ngỡ em về đứng giữa dòng thơ
này Huế ơi! mai ta trở lại
với lời thơ viết mãi xưa nay
rót thành dòng rượu hồng ân ngãi
trên sông Hương mời duyên thơ say!
Cao Nguyên
No comments:
Post a Comment