Hoa Sứ Trắng

Saturday, July 24, 2010

MEN THƠ


mở đêm ra, thấy em cười
ngạo anh yêu quá nên lời hóa ngông
bóng tình ví tựa môi hồng
ướm men thơ ngọt ru lòng người xa

rõ xa, xa tít ngân hà
mãi còn thấp thoáng bóng tà áo quen
áo may bằng lụa tơ mềm
soi trăng mẹ dệt bên thềm Huế xưa

gánh đời áo đẫm nắng mưa
giữ đường may thắm ghẹo đùa duyên anh
người vừa phủi bụi lợi danh
chỉ còn nuôi chút nhiệt thành giữa thơ

nài tình đi dạo sông mơ
áo em gió ngược sợi tơ quyện vào
ngõ lời giữa nỗi khát khao
nên em chế nhạo lời chào hóa ngông

bóng tình ví tựa môi hồng
men thơ ướm ngọt ru nồng tình xa!

Cao Nguyên

No comments:

Post a Comment