này em, đừng nghịch trái tim
dòng thơ lây nhiễm sang em lời tình
nhớ thương là loại ký sinh
mãi đeo đuổi bám tầm nhìn gió trăng
để từ mỗi thoáng bâng khuâng
ngỡ thơ nhẹ hẩng mà quằn nỗi mang
sợi tơ tình mỏng manh giăng
lòng như chạm khẽ đã hằn vết đau!
Cao Nguyên
No comments:
Post a Comment