muốn đưa em ra khỏi mùa giá lạnh
gặp thời may, ngọn nắng tạt ngang qua
chỉ thoáng chốc, đôi mắt buồn ráo hoảnh
xoáy đường nhìn sâu hoắt giữa lòng ta
nên hực lửa trong dòng thơ đắm đuối
trót theo em gần mỏi cuộc tình si
muộn chút nữa sẽ nghe lời niệm cuối
mặc khải tình theo vạn lối trăng đi
nợ là gió, mà duyên như nắng
em cám ơn trời, ta cám ơn em
tựa cho sát đôi vai, làm cửa chắn
ngăn lời tình thấm lạnh chảy tràn đêm
nhích lại nữa, ép cho mềm ngọn lửa
nhuyễn như tơ, quyện giữa những lời thơ
lỡ mai mốt ta không gần em nữa
tình vẫn nồng, bởi lửa của hồn ta !
Cao Nguyên
No comments:
Post a Comment