chông chênh trên những bậc mây
sâu thăm thẳm nhớ vóc gầy em xa
ngỡ mình níu được gió qua
hụt tay tình vụt thoát xa nghìn trùng
bỗng dưng sao nhớ lạ lùng
em từ bưng mặt khóc chung lời tình
Dung nhan Ngọc đắng ẩn hình
nợ nhau hào phóng tầm nhìn xuyên tâm !
Cao Nguyên
No comments:
Post a Comment