Hoa Sứ Trắng

Tuesday, December 7, 2010

MÊ SẢNG



em có biết, những đêm rất buồn
anh muốn chung quanh thật lặng yên
giữa khoảnh khắc thời gian đứng lại
anh thèm nghe bờ vai cựa mình

theo tiếng hát từ môi em ngái ngủ
kể chuyện tình của một dòng sông
có những cánh tay của làn sóng biếc
ôm trăng bay trên ngọn mây hồng

lời hát khẽ đưa anh vào mộng
bềnh bồng bay như trăng trong mây
giữa những cánh tay của làn sóng biếc
trong chuyện tình tự kể bởi dòng sông

kể bởi chính anh với lời mê sảng
giữa đêm buồn sâu tận vô cùng
mà nhớ quá bờ vai trở giấc
chập chờ em hơi thở dòng sông!

No comments:

Post a Comment