một mình qua phố giữa đêm
thấy ta và bóng công kênh giữa đường
lá rơi võng nặng hạt sương
tay chao sóng lạnh, lòng vương khói buồn
một mình đếm bước chập chờn
vẫn ta và bóng, thủy chung cuộc tình
ngẩn ngơ mình tự hỏi mình
(trăm năm còn khúc tự tình hôm nay ?)
một mình uống gió mà say
lòng nghiêng theo lá, hồn lay bóng mờ
người ơi! biết đến bao giờ
rượu hồng ta rót, người chờ giao bôi
một mình, chỉ một mình thôi
giữa đêm qua phố với lời thơ say
gọi người theo lá sương bay
mà lòng chợt ấm trong quay quắt chờ .
Cao Nguyên
Hoa Sứ Trắng
Tuesday, August 31, 2010
MỘT MÌNH
Sunday, August 29, 2010
MƠ EM
Friday, August 27, 2010
ĐÓA HỒNG TÍM
anh gởi em một đóa hoa hồng tím
gợi nhớ về thời xa vắng dễ thương
tuổi mộng mơ ngọt lịm góc sân trường
áo dài trắng núp sau cành phượng đỏ
cái thuở ấy bây giờ anh vẫn nhớ
gọi tên nhau lòng cũng thấy rộn ràng
mê thơ tình mượn sách chép từng trang
e ấp ủ hương tình trong sách vở
thư nắn nót gởi cho nhau từng chữ
xao xuyến yêu má thẹn đỏ hây hây
bữa hẹn hò tay mới chạm vào tay
lời run rẩy và tim nghe lỗi nhịp
có mấy lần anh về thăm Quốc Học
thư viện buồn ngồi đọc sách, nhớ em
chiều thả bộ ngang qua trường Đồng Khánh
nhìn vào sân như thấy bóng em xưa
rồi xa cách giữa dòng đời thác lũ
anh và em trôi tận bến sông xa
tuổi mơ hồng, tình mộng vẫn thiết tha
cô đọng lai thành dòng thơ tưởng nhớ
bao nhiêu năm xa, giờ còn gặp gỡ
nhận tin vui anh cứ ngỡ mình mơ
qua trầm thăng suốt ngần ấy đợi chờ
ta nhặt lại những dòng thơ thuở nọ
em không thích hoa hồng tình rộn đỏ
lời tiên tri mở ngõ cuộc tình em
kỷ niệm về thương nhớ lại dậy lên
em muốn hôn một đóa hồng rất tím!
Cao Nguyên
SẮC ÂM
Wednesday, August 25, 2010
HUẾ CHỜ
nhìn vai ngoan vượt nắng qua cầu
quay quắt nhớ . mười hai nhịp đợi
xuôi Nam Giao về Phú Vân Lâu ..
chờ quá lâu . gặp nhau rất vội
thoáng lời tình đắm giấc mơ sâu
chập hai chữ thương yêu làm gối
chụm đầu nhìn đã đuối mắt nhau
qua Đập Đá tìm về Vỹ Dạ
bao nhiêu năm chưa lạ hàng cau
vẫn quanh quẩn mùi hương tóc sả
Huế chờ em vượt nắng qua cầu
anh chờ em trên đầu tuổi nhớ
đếm buồn qua những ngón tay khô
hạnh phúc ơi ! cánh diều tuổi nhỏ
buông dây ra . mi bay về mô ?
Cao Nguyên
HUẾ BUỒN
nhặt hương nhớ hoa cau
hứng mưa đầu mái rạ
theo nón lá qua cầu!
Nắng Nam Giao cuối Hạ
Thu ngược quá Văn Lâu
đời Mệ buồn vật vã
con cháu đã về đâu?
*
Mốt về thăm Đập Đá
ngắm bến lạ sông quen
đổi thay chừ hối hả
thương nhớ biết mô tìm?
Bờ ni và Bến nớ
khoảnh khắc đã là mơ
Huế qua mùa trăn trở
đã cháy vỡ trời thơ!
Đêm ghé về Thiên Mụ
trăng sáng tụ lầu chuông
soi nghiêng hồn cổ ngữ
kinh rót chữ bi thương!
trầm hương gieo cổ tích
theo tĩnh mịch ngược nguồn
âm u đường hoang phế
lễ mễ những hồn oan!
*
Nửa đời em háo hức
về thăm chốn chôn nhau
Huế đêm mơ. ngày thực
chuông vọng thức kinh cầu!
Cao Nguyên
HUẾ BUỒN
Tuesday, August 24, 2010
NIỆM KHÚC CHO ANH
em đã viết cho người "niệm khúc"
đến bao giờ, viết niệm - khúc - cho - anh
người trót yêu trong mùa khổ hạnh
nên cuối đời đánh mất an nhiên
giữa thiền khúc còn nghe tiếng động
mỗi cựa mình từ sóng tâm em
sâu trong đêm tình còn vương vấn
từng hạt nồng thắm ấm môi quen
chập chờn sáng ánh đèn thật, ảo
bén lửa trần cháy áo niệm thân
lòng ngỡ quyết hư không nỗi nhớ
tiếng cười em khua vỡ đạo tràng
nhắc tình huyễn cho lòng đỡ sợ
mà mơ về vẫn nợ bóng em
nợ cho đến sau cùng nhịp thở
từ cõi riêng em mở được hồn anh
hãy làm dấu hồn anh bằng niệm khúc
sau hóa thân không sợ phải ru nhầm
gặp em nhé, chỗ chờ bên trái ngực
vội vàng lên, kẻo lỡ phút di ngôn
Cao Nguyên
Monday, August 23, 2010
MỪNG GẶP NHAU TRONG TIM
rừng phong đang thay lá
thêm mùa trăng hẹn lên
thấy lòng như rộn rã
mà thu qua bao lần
người của chờ chẳng thấy
nỗi nhớ đã thành quen
giữa đêm buồn thức dậy
là tình yêu đó em
rượu nồng trên băng lạnh
niềm hạnh phúc mong tìm
như ngàn sao lấp lánh !
còn bao lâu nữa em
trái tim anh thôi đập
cả thơ và dáng em
giữa trời yêu vụt tắt ?
mặc kệ hết đi em
tình khúc mùa thu cũ
hát cùng trăng vừa lên
mừng gặp nhau trong tim !
Cao Nguyên
KHOE
Sunday, August 22, 2010
ĐIỂM TÂM
Saturday, August 21, 2010
THÁNG TÁM
tháng Tám bên nhà đã vào Thu
ở đây nắng còn đổ trên đầu
vẫn nhớ em lối về Đa Thiện
vậy mà mau - đã mấy mươi năm
tháng Tám vào Thu mờ Cam Ly
buổi Xuân Thơ còn đọng nhu mì
có những sáng rừng thông còn ngủ
anh và em vạch sương mà đi
tháng Tám sân trường Bùi Thị Xuân
lời tình trao vẫn còn ngập ngừng
khi nụ hôn còn chưa đủ chín
đã nghe lời từ biệt rưng rưng
lâu quá đi và xa mất rồi
nhưng sao thương nhớ vẫn chưa vơi
có phải tình đầu vương đến chết
trong tim ta vẫn bóng một người?
nửa phần trái đất một vòng quay
nhắc nhớ em - hương tình còn say
bờ vai anh nghe chừng còn ấm
bao lời vui còn đọng quanh đây
tháng Tám - nhớ Đà Lạt mù sương
lời thơ anh vẫn còn mãi buồn
nỗi nhớ em dường như vô tận
nhẹ nhàng thôi - thương ơi là thương!
050804
Cao Nguyên
NHÍ NHẢNH
trong khu vườn anh đang gieo thơ
giống tiếng em gọi anh nhí nhảnh
(hôn em nhanh kẻo trễ giấc mơ)
hát nữa đi, chim đừng bay vội
nhí nhảnh lên, này em yêu ngoan
thơ anh đang nẩy mầm ý mới
lời nồng nàn như môi em thơm
nhìn này em, thơ ngàn nụ biếc
cánh trỗ hồng những đóa hoa tim
em trong anh lời tình tha thiết
hát quanh đời thanh khiết tiếng oanh
theo chân chim em về mỗi sáng
nhí nhảnh lời hát trên vai anh
hoa tim nở cánh hồng tươi thắm
ngào ngạt em môi loang hương quen!
Cao Nguyên
NẾU
nếu biết em đọc thơ anh mà nhớ
ánh mắt vừa gặp gỡ hôm qua
anh đã chuốt ý lời rực rỡ
tựa nắng vờn trên những cánh hoa
nếu biết em đọc thơ anh từng chữ
anh đã tìm cổ ngữ trêu em
cho bâng khuâng theo vào giấc ngủ
trong mơ em hóa bướm bay lên
nếu biết em đọc thơ anh mà ngỡ
mình như từng gặp gỡ nơi đâu
anh đã viết lời tình rất cũ
từ duyên xưa gởi lại mai sau
nếu biết em đọc thơ anh mà vui
anh đã ươm tiếng cười vào chữ
khi buồn em ngân nga vài lời
lòng vui theo bước tình luân vũ
sao ta không về nơi xa xưa
yêu thương nhau như trong tình đầu
thơ reo vui trong từng điệp khúc
không còn lời buồn như mưa ngâu!
Cao Nguyên
Friday, August 20, 2010
TÌNH KHÚC BUỒN
anh và em, hai nơi xa lắc
làm sao vui tay bắt, mặt mừng
nên mỗi tối anh nghe em hát
tình khúc buồn, nỗi nhớ bâng khuâng
để thấy lại những ngày có thật
tiếng cười đùa trong mắt trêu nhau
em như sóng, anh làm sao bắt
anh như mây, biết thật nơi đâu
vậy mà nhớ và thương, thật lạ
Đông rồi Xuân, chừ Hạ đang qua
lá chớm vàng, mùa Thu sắp tới
anh về trên điểm đợi mù sương
ở đó lung linh chiều nắng vỡ
đường dốc nghiêng, gió vỗ lá bay
nụ hôn vội trên vai ướm lạnh
má chợt hồng, mắt rướm sương cay
"khi em hát" và "em vẫn hát"
hai bài thơ viết tặng riêng em
lá theo gió, thu vàng tuyệt đẹp
nhưng rất buồn, tình khúc ru đêm!
Cao Nguyên
ĐÓ , ĐÂY
đó của thơ đang ở xa vời
đã hào phóng, PM nhắn vói
(thiên khúc tình đó viết nữa, thôi?)
viết thì viết, đây không có ngại
là thơ thôi, chả phải thực đâu
đây thương đó, người sao dễ ghét
chọc giận nhau, rồi lấm lét cười
nếu muốn đây cùng cười với đó
phải vỗ về đây, đó biết chưa
lời đây viết bút vừa hết mực
đây buồn, ngồi mong đó gặp mưa
mai sẽ nghe đó đổ thừa tại gió
thổi mưa ùa vào mắt đó cay
chẳng những tin, đây còn năn nỉ gió
thôi thổi mưa vào mắt đó, đây!
Cao Nguyên
Thursday, August 19, 2010
PARIS VÀ EM
cùng em một bữa tung tăng
từ Toulouse đến kinh thành Paris
người thanh, cảnh đẹp thấy mê
ngỡ tình hóa mộng mình về thiên thai
ấm đời vai tựa chung vai
hồng môi ướm nụ liêu trai lịm nồng
giường Joséphine chăn gối hồng
hỏi em có dám vóc trần tỏa hương
em cười nguýt mắt dễ thương
ngỡ chừng thơ cũng lạc đường mộng du
nếu không chuốt nghiệp tu thư
thân anh lặng chết giữa tư ngôn trầm
mặt trời chưa xuống trũng thâm
Paris vụt sáng trong âm khúc tình
điệu valse sóng sánh lung linh
cuộn nhân sinh hút vào thinh không đời
tiếng kèn trumpet chơi vơi
vặn từng nhịp thở bồi hồi vút cao
nếu không hẫng nhịp rượu đào
bước chân phiêu lãng dễ đâu thoát cuồng
may em nhắc khéo nụ hôn
vực anh tỉnh mộng phiêu bồng Paris!
Cao Nguyên
Wednesday, August 18, 2010
GIÓ SẼ CUỐN ĐI
nhiều khi anh còn không rõ
ý lời gió sẽ cuốn đi
mai còn lại gì để nhớ
dẫu lời mình viết hôm nay
có cả nồng say tha thiết
mong cho thế giới mai này
sẽ quên những mùa ly biệt! *
em hỏi, vậy sao còn viết
chắc anh không biết trả lời
bởi chính giữa thời khánh kiệt
anh còn mãnh liệt niềm tin
tin mai bình minh sẽ đẹp
sau đêm gió thét mưa gào
tin người còn bao nồng nhiệt
yêu thương bằng nỗi khát khao!
* khi thấy anh còn đang viết
em ơi, hãy tựa vào anh
tiếp truyền ý lời tha thiết
cho thơ đi giữa nhiệt thành
rồi em sẽ không đành hỏi
anh còn viết nữa làm gì
giữa khi lòng mình đã mỏ
trên đời lắm nỗi hoài nghi?
Cao Nguyên
NỢ TÀO KHANG
thuở em mười tám xinh như mộng
ướm nụ cười duyên lúm má hồng
pha chút tình sầu môi mắt mọng
thỏ thẻ lời đốt cháy đêm Đông
mùa nhỏng nhẻo em như sóng vỗ
lay chao nghiêng những cánh buồm mơ
thuyền anh đuối đêm buồn Phố Cổ
neo cuộc tình mỏng một đường tơ
mong manh thế mà thuyền chẳng vỡ
quẩn quanh hoài trên sóng trường giang
Xuân vội vã sợ Trăng quá độ
sóng tựa thuyền nhận nợ Tào Khang!
Cao Nguyên
TÌNH KHÚC GIAO MÙA
chiều buông
biển vắng
vắng mênh mông
nước xanh
xanh biếc
sóng lăn trầm
mây bay
bay với chim
về núi
trăng cũng vừa nghiêng
nghiêng dáng em
khúc dạo đầu cho bản tình ca
anh vừa viết bên thềm biển vắng
khi nhìn mây cùng chim bay qua
trên triều âm điệp trùng lóng lánh
thời gian xóa tên mình trên cát
chỉ còn nghe tiếng nhạc trùng dương
lời thì thầm trầm lăn sóng vỗ
từ lưng triền biển nhớ yêu thương
chim thiên di sau mùa trốn tuyết
đang về ngàn biêng biếc trăng xanh
hát đi em chuyện tình rất tuyệt
lời thơ hồng trong mắt long lanh
bay lên em vút cao đôi cánh
theo dòng trăng về nơi biển xưa
về nghe sóng trùng dương lấp lánh
hát lời thơ tình khúc giao mùa!
Cao Nguyên
CHIỀU NAY SAO THẤY BUỒN CHI LẠ
chiều nay sao thấy buồn chi lạ
nhớ Sài Gòn - nhớ lây sang em
nắng nghiêng xuống mưa tuông hối hả
tay che đầu giữ tóc thôi bay
nhớ môi em run theo gió lạnh
quàng tay nhau chân bước như say
lời em nói dường như đặc quánh
khi nụ hôn miết xuống môi đầy
@
chiều nay sao thấy buồn chi lạ
nhớ Sài Gòn - thương cuộc tình xưa
nghe tiếng ve gọi tình ra rả
vòng đôi tay đan võng đong đưa
mưa phủi nắng chảy trên sóng lá
xô giọt buồn lóng lánh trôi xa
cứ thấp thoáng trong anh tháng Hạ
giọng cười em rộn rã trong mưa
@
chiều nay sao thấy buồn chi lạ
em ơi Sài Gòn! Tình, Nắng và Mưa
anh nghiêng vai trút đời vất vả
hồn mân mê tìm chút hương xưa
chiều nay sao thấy buồn chi lạ
nhớ Sài Gòn - nhớ lây sang em
khi mưa rào xô tan đọt nắng
chờ anh về hong tóc qua đêm.
Cao Nguyên
TÌNH YÊU LÀ THẾ
này tình
còn tha thiết ngắm
sao khuất vào
yên lắng thật sâu
này em
còn bao lo lắng
về nụ hôn
chờ say đắm trao
này không gian
giữ giùm im ắng
cho tia nhìn
còn trong mắt nhau
này thời gian
xin trôi chầm chậm
thơ ta còn
nợ người mấy câu!
tình yêu là thế
em yêu ơi
lãng đãng như mây trên đỉnh trời
mãi miết vờn nhau không tiếng động
sợ vỡ nên chi phải đổi màu
vừa như trắng
vừa như xanh
vừa như hồng
vừa tan mong manh
anh đã hôn em
từ cơn mê thức
có ấm nồng không
mảnh ngực trần gian!
Cao Nguyên
ẨN CƯ
mai anh cùng chữ ẩn cư
rảnh, mời em ghé cội từ thăm anh
qua vừa quá quãng âm thanh
sẽ nghe chuông tịnh gõ cành liễu sương
giọt rơi thánh thót vô thường
mở ra lối dạo trong vườn chân như
trà đàm nơi quán đạo thư
thơ chờ em ướm bút từ phổ thanh!
khi anh cùng chữ ẩn cư
rảnh đời, em ghé cội từ thăm anh
đón lòng giữa quãng âm thanh
cho tình khỏi lạc chân thành đã trao
ngồi bên dạo khúc tương cầu
trong đêm trăng mộng gội đầu tóc sương
bụi rơi vào chốn vô thường
mình nhiên tịnh ngắm miên trường trỗ hoa!
Cao Nguyên
Tuesday, August 17, 2010
LỜI CHÂN MÂY
anh muốn nhìn người đi trong mưa
tìm nơi đó dưới cây dù tím
em vẫy tay chào anh tiễn đưa
tím có phải chiều thu không em
hay chỉ là màu nhớ trong đêm
với cuộc tình biết xa vời vợi
mà tim còn tìm trong cố quên
trong cơn mê nghe em gọi anh
theo âm vang những lời tình xanh
từ điệp khúc chân thành anh viết
gởi qua dòng thời gian mong manh
nghe em cười lòng anh thêm vui
đêm rồi vơi qua thêm một ngày
chừng như từ những giờ xa vắng
anh vẫn nghe lời em chân mây!
Cao Nguyên
GÃ MẶT TRỜI
mà từng nụ biếc đã ngây ngất nhìn
ơi này! gã mặt trời xinh
vờn ngang đã lẵng lơ tình nắng hoa
thảo nào thơ nói không ngoa
mây vừa mở cửa theo hoa cặp kè
rồi mai, khi Hạ Thu về
Phượng hồng Cúc thắm tựa kề Mai Lan
tha hồ tay nắng quàng ngang
sắc hoa mở cánh nhụy tràn hương mê
chiều vơi, nắng có đi về
hay còn mãi luyến tỉ tê gió vờn
ơi này! gã mặt trời khôn
cứ len mây ngắm cho dòn tuổi hoa
coi chừng cánh úa hương xa
môi sương thôi ngậm nắng hoa ghẹo tình!
Cao Nguyên
TÌNH KHÚC VÀO XUÂN
hát lời tình khúc vào Xuân
tim rung theo từng nốt lặng
thương yêu rộn giữa vô cùng
anh nghe cả lời tim nói
trên từng nhịp thở bâng khuâng
có gì dường như rất vội
giữa em nỗi nhớ rưng rưng
trên dòng thời gian im lắng
không gian vỗ sóng muôn trùng
nhớ thương gởi vào xa vắng
mây bay theo gió ngập ngừng
xuyến xao lan xa vời vợi
lướt trên mặt sóng chập chùng
anh gom từng con chữ rối
nối lời tình khúc vào Xuân !
Cao Nguyên
SAU GIẤC ĐÔNG
ta bỏ ta đi mấy chục năm
cầm bằng mất tích giữa mù tăm
ngày về bến cũ rêu mờ phủ
ngắm dấu chân xưa đất lạnh căm
ta tưởng quên ta giữa chốn này
may còn hạt bụi trong mắt cay
nên chi lòng mãi còn vương vấn
lời tình em neo giữa tháng ngày
xin cám ơn đời, cám ơn em
đã vì ta thao thức nhiều đêm
tội con tim nhỏ trong cơn lốc
vẫn giữ tin yêu để bình yên
chẳng còn chi ngoài một tấm lòng
theo máu rong tim những giọt hồng
trút xuống lòng em ngàn hạt nắng
hong ấm đời nhau sau giấc Đông.
Cao Nguyên
GÃ SI TÌNH
nghe em cười gã si tình làm thơ
rõ yêu mà cứ giả vờ
đổ thừa tình ấy chỉ mơ thôi mà
ừ thì mơ đấy, kệ ta
ai mượn bên ấy đọc qua, rồi cười
coi chừng đôi má hổ ngươi
bị ta ghẹo chín bờ môi dại khờ
hổng tin, đọc hết bài thơ
đã mơ ngày ấy, đang chờ hôm nay
cho ta chết giữa vòng tay
của người cười gã tình si cuối trời!
Cao Nguyên
Monday, August 16, 2010
TỪ KHI EM LÀ THƠ
từ khi Em là Thơ
anh như người lãng trí
không hẹn mà cứ chờ
có phải là vô lý ?
trong mơ lời ai thơ
hờn trách người ích kỷ
biết là ai đó chờ
mà chẳng thèm để ý
lòng giận bỏ đi xa
mơ vẫn mong thơ gọi
( em yêu anh thiết tha )
cho hồn ai bối rối
@
từ khi Em là Thơ
anh say lời huyễn hoặc
yêu thương như là mơ
giữa khi đời rất thật
và thế là đợi chờ
một lời yêu có thật
trên dòng mơ chữ Thơ
thấy mình còn cái mất
cái gì mất trong còn
anh làm sao hiểu hết
qua nhịp độ xói mòn
của thời gian khắc nghiệt
@
từ khi Em là Thơ
từng chữ - lời anh viết
cho anh và cho người
là tấm lòng tha thiết
trong yêu thương một đời .
Cao Nguyên
GÓP LÁ THU TÀN
thu tàn gom nhóm lá khô
nghe dòn tan vỡ từng mô phiến gầy
chừng như gió cũng buồn lây
rong lên một thoáng cho đầy lòng rưng
gom nhanh, sao lại ngập ngừng
còn gì vỡ giữa tận cùng nữa đâu
phải vàng, lá đã vàng mau
biết rơi, lá cũng rơi sâu cuối mùa
mai vườn hồng vạt nắng xưa
cành ươm lá biếc hợp vừa ý xuân
thu đi quá độ ngập ngừng
nên đông chừ đã nhắc chừng tuyết rơi
mới thôi mây đã xám trời
lời chưa dứt vọng mà người đã xa
rùng mình, gió cuốn lá qua
lòng gom vén được bóng tà huy sương!
Cao Nguyên
MẮT THƠ
ƠN EM
đường trăng sóng bước chân thơ
tung tăng ý lời đối bóng
điệu vần lánh lóng duyên xưa
ơn em môi vừa trỗ ngọt
ru tình ngon giấc mơ nồng
nghe vui quyên oanh thánh thót
hát xanh biếc đọt tơ hồng
ơn em thuyền duyên hư ảo
vượt đời giông bão hồ nghi
nhẹ tênh cánh buồm tâm đạo
lướt qua lối dạo huyền vi
ơn em tầm nhìn vạn lý
gởi lời tri kỷ vào thơ
phối âm khúc tình tuyệt mỹ
khởi duyên hệ lụy vô bờ!
Cao Nguyên
CHONG CHÓNG
em ví em - con chong chóng quay
bộn bề tất bật chạy quanh ngày
buồn vui nhanh chậm tùy cơn gió
giữa nắng trong mưa dưới bóng mây
em bảo anh nhìn xuyên chong chóng
sẽ thấy hình em trong bóng quay
Xuân Hạ Thu Đông theo gió vỗ
chong chóng quay vờn theo lá bay!
*
mỗi lúc nhìn em - chong chóng quay
thương ơi tất bật chạy theo ngày
trong Đông anh muốn làm cơn nắng
hong ấm em từng cánh chóng quay
hãy cứ là con chong chóng quay
để biết ta còn giữa tháng ngày
còn cả yêu thương, còn sức sống
mặc kệ thời gian, chong chóng quay!
Cao Nguyên
Sunday, August 15, 2010
DƯỚI TẦNG THÁC MƠ
cám ơn em nhé, Nàng Thơ
gặp qua tâm ý, quen nhờ chữ duyên
mời em vào cõi tịnh yên
dạo vườn trăng mộng quên đêm thế trần
bềnh bồng trong ngọn sóng hồng
trên dòng sông ái, dưới tầng thác mơ
khi đời mỏi, hãy vào thơ
thong dong ta giữa sóng mơ diệu kỳ
hồn nhiên hôn đóa xuân thì
thơ không có tuổi sợ gì tàn phai
ướm môi mềm giấc Liêu Trai
mình say em nhé, rượu này hồn thơ
mai sau tình chết giữa mơ
dùng thơ xây mộ bên bờ Sông Trăng
chữ lời nhật nguyệt hào quang
rực trên hồn phách địa đàng mộ thơ!
Cao Nguyên
KHOẢNG LẶNG
em có biết, anh đang trong khoảng lặng
thơ và anh vừa thế chỗ cho nhau
trên một nơi không gian thật trắng
và thời gian yên lặng vô cùng
em muốn biết vì sao như thế
thi hãy nhìn vào mắt của anh
với cái nhìn từ nơi quá khứ
vì hôm nay, anh thực sự vô hình
cám ơn em đã cố tình muốn biết
anh là thơ hay thơ là anh
nhưng tất cả đã không cần thiết
trong chu kỳ hoán chuyển âm thanh
cứ kể như chưa hề có anh
trong ảo giác mà em thấy được
trừ khi em đem lửa nhiệt thành
đốt khoảng lặng trong anh cháy biệt!
Cao Nguyên
TRÁI MƠ
LỜI CUỐI
rồi sáng mai, buồn phiền em sẽ hết
vì anh đang viết lời cuối cho em
cứ kể như tất cả lời tha thiết
thời gian qua, anh chỉ viết vì anh
cần thiết không, một lời từ biệt
khi chính anh không biết nói làm sao
đọc lời nhắn của em, dầu gián tiếp
(rằng yêu anh chỉ để cõi lòng đau)
anh không nói là cuộc tình đã hết
dẫu bây giờ em không ở một bên
không dễ xóa những gì anh đã viết
vì ý lời đã hằn vết trong tim
dẫu mai mốt, anh có còn trên Net
em hãy quên đi một cái nickname
những tình khúc, thời gian dần xóa hết
em sẽ vui, trong một cõi riêng em
viết nhiều quá phải không em, lời cuối
xin lỗi em, đọc lần nữa, rồi thôi
mai em vui, không còn nghe anh hỏi
(có phải em còn đó, giữa tim tôi?)
sáng ngày mai, chim gọi em thức dậy
mở cửa ra, sẽ thấy mặt trời hồng
tuyết đã tan, buồn phiền không vướng lại
thơ và anh, cứ kể đã như không!
Cao Nguyên
DỊ THƯỜNG
KHÚC ...KHÍCH
DI TRÚ
Friday, August 13, 2010
HOA XƯƠNG RỒNG
thân vươn lên trên vùng sỏi đá
hoa hồng ươm trên lá gai xanh
giữa mùa hạn nắng tràn tháng hạ
hoa vẫn tươi khoe sắc long lanh
em giống như thân cây xương rồng
cũng lớn lên trên dòng nghiệt ngã
mặc nắng hạ, trời đông băng giá
môi vẫn cười rộn rã bước đi
*
có phải sống từ nơi hoang dã
mà hoa cần cành lá trỗ gai
nhằm chống chõi muôn loài thú lạ
giữ cho hoa óng ánh đừng phai
em cũng giống như loài hoa ấy
không khoe hương để lấy lòng người
để giữ sắc đời tươi mãi mãi
tự chính em mặc khải nụ cười
*
nhánh xương rồng em gởi tặng anh
chứa sức sống chân thành yêu quí
mỗi đóa hoa khoe cánh long lanh
nở giữa anh tấm lòng thiện mỹ
cám ơn mặt trời! cám ơn giọt sương
đã nuôi hoa vươn mình đứng dậy
cám ơn đời! cám ơn tình thương
cho anh có giữa lòng hoa ấy!
Cao Nguyên
Thursday, August 12, 2010
THA THIẾT
tình nào không tha thiết
buồn nào không rưng rưng
trừ khi lòng mất biệt
những yêu thương tận cùng
ngày chợt vừa quay lưng
đêm lòng như bão nổi
giọt nước mắt bỗng dưng
âm thầm rơi trên gối
trăng trên trời vời vợi
gió gọi tưởng em về
bờ môi khao khát đợi
nụ hôn tình đam mê
trời mở cửa hừng đông
anh vẫn lòng quạnh quẽ
em như một dòng sông
trôi về đâu lặng lẽ
về với anh nhé em
giữa mùa hương cốm ngậy
trên hoa cỏ thảo nguyên
nắng theo tình thức dậy.
Cao Nguyên
MẢNH VỤN BĂN KHOĂN
những băn khoăn em, bỏ xuống trũng đời
mong em vui, được một thời quên lửng
thôi nhắc mình đong đếm những đầy vơi!
hãy cười với tuyệt vời em có được
khi xua tay từ khước những hoài nghi
lòng thanh thản vượt dốc đời gió ngược
mai sẽ về đúng chỗ khởi đầu đi!
anh vẫn bên em, thầm thì kể chuyện
về anh chàng Lưu Nguyễn lạc đào nguyên
chính bởi băn khoăn, mà về lại biển
mặc đời nhìn, vĩnh viễn hắn - thằng điên!
đừng phẩn nộ những tia nhìn hỗn xược
biển hay rừng, đời biết được bao nhiêu
mảnh vụn băn khoăn theo chiều gió ngược
tả tơi bay vào trũng lặng buồn hiu!
anh an tâm, em không còn câu hỏi
trên đường đi cần rọi ánh mặt trời
như cần anh, kể chuyện tình rất mới
cho nụ cười em tươi rói, tuyệt vời!
Cao Nguyên
Wednesday, August 11, 2010
CHIÊM BAO
đêm qua mơ thấy hôn em
chẳng tin trật áo ra xem vai hồng
ờ mà cũng ngộ phải hông
hôn đâu chẳng đặng hôn nồng bờ vai
chắc thương em gánh đêm dài
đi qua thao thức mỏi nhoài vai ngoan
tựa đầu thoáng cái đã than
(anh ơi tình mệt theo ngàn dặm xa!)
sao không chờ thảy nắng qua
môi mưa vụt nở lời hoa cánh hồng
phải chi anh biết đằng vân
nhún chân nhoáng cái giữa vòng tay nhau
thầm thì xoa vết vai đau
cho em khoái chí nghiêng đầu lắng nghe
ai dè lời lại im re
chỉ còn hơi thở xum xoe ý tình
đặt em vào khoảng lặng thinh
vừa hay trăm nỗi vẫn tình chiêm bao!
Cao Nguyên
HÀO PHÓNG
thế gian hào phóng cho ta
một đời ở trọ không tra nợ nần
muốn đi hay ở tùy thân
khúc tình hạc vỗ trong ngần tiếng reo
lòng người truy vấn gọi theo
(sao đi mà chẳng đời neo chút gì?)
ta từ gót rỗ khu khi
nhẹ tênh danh lợi có gì để neo!
chỉ là giữa nhá nhem chiều
chút tâm phiêu lãng theo diều vút bay
rượu còn nửa vạc lưng mây
nhã du say khuớt cho gầy bóng đau
khi vào tiếng khóc chào nhau
khi ra đừng để gót sầu lạnh trơ
ơn em một nhánh sông chờ
cánh buồm cô lữ giong thơ bềnh bồng!
Cao Nguyên
DỄ THƯƠNG
dễ thương như những giấc mơ yên bình
gặp nhau nơi cuối tầm nhìn
thấy em trong mắt chứa tình ngây ngô
thuở anh chữ nghĩa hồ đồ
thốt lời ngọng ngịu, ý thô thiển òm
hỏi em có chịu phải lòng
trả lời bằng cái nguýt không thật thà
biện minh thương nhớ chẳng qua
thấy người dễ ghét muốn xa không đành
tiếng cười em, anh để dành
khi lòng hoang lạnh vỗ thành khúc thơ
để ru suốt cả cuộc chờ
dẫu tình hiện thực cứ ngờ thất tung!
Cao Nguyên
NGỌT NGÀO
RỨA ĐÓ
thơ về với chữ nghĩa xanh
hổng thôi em nói lời anh đã già
the so call - cái gọi là
tầm xuân quá độ còn da diết tình
thơ về vẫn ý lời xinh
hổng thôi em giận không nhìn dáng thơ
mắc công anh luống cuộc chờ
bờ môi thuở nọ còn mơ ửng hồng
thơ về hâm nóng điệu vần
hổng thôi em ngỡ ngữ âm cuối mùa
phí lời em gọi đón đưa
chỉ hình bóng thoáng gió đùa qua song
thơ về chung nỗi đèo bồng
hổng thôi em nặng riêng lòng nhớ thương
tha hồ bóng gió ghen tương
ghét nhau rứa đó còn vương ý tình!
Cao Nguyên