ÂM SẮC MÊNH MÔNG
không có em, thơ không đủ sức đi
dẫu phía trước có giấc mơ huyền thoại
về những cánh hoa chứa cả mặt trời
ngàn nỗi đam mê, vạn lần bối rối
không có em, tin yêu đã mỏi
cánh tay trần sao vói tới hư không
bởi em biết, dẫu ngàn lần nhớ, đợi
cũng chỉ là âm sắc của mênh mông
những ám ảnh về tình yêu hạnh phúc
đã trong ngần từ thuở không em
sao mãi ôm giữa lòng niệm thức
rât nồng nàn, em - cái bóng của đêm
rất ngờ, mà vẫn thơ và mộng
rất xa, em vẫn giữa lòng anh
và như thế là em hiện hữu
trong chiều dày, tình yêu mong manh !
Cao Nguyên
No comments:
Post a Comment