mai anh cùng chữ ẩn cư
rảnh, mời em ghé cội từ thăm anh
qua vừa quá quãng âm thanh
sẽ nghe chuông tịnh gõ cành liễu sương
giọt rơi thánh thót vô thường
mở ra lối dạo trong vườn chân như
trà đàm nơi quán đạo thư
thơ chờ em ướm bút từ phổ thanh!
khi anh cùng chữ ẩn cư
rảnh đời, em ghé cội từ thăm anh
đón lòng giữa quãng âm thanh
cho tình khỏi lạc chân thành đã trao
ngồi bên dạo khúc tương cầu
trong đêm trăng mộng gội đầu tóc sương
bụi rơi vào chốn vô thường
mình nhiên tịnh ngắm miên trường trỗ hoa!
Cao Nguyên
No comments:
Post a Comment