Hoa Sứ Trắng

Wednesday, August 11, 2010

HÀO PHÓNG


thế gian hào phóng cho ta
một đời ở trọ không tra nợ nần
muốn đi hay ở tùy thân
khúc tình hạc vỗ trong ngần tiếng reo

lòng người truy vấn gọi theo
(sao đi mà chẳng đời neo chút gì?)
ta từ gót rỗ khu khi
nhẹ tênh danh lợi có gì để neo!

chỉ là giữa nhá nhem chiều
chút tâm phiêu lãng theo diều vút bay
rượu còn nửa vạc lưng mây
nhã du say khuớt cho gầy bóng đau

khi vào tiếng khóc chào nhau
khi ra đừng để gót sầu lạnh trơ
ơn em một nhánh sông chờ
cánh buồm cô lữ giong thơ bềnh bồng!

Cao Nguyên

No comments:

Post a Comment