ta bỏ ta đi mấy chục năm
cầm bằng mất tích giữa mù tăm
ngày về bến cũ rêu mờ phủ
ngắm dấu chân xưa đất lạnh căm
ta tưởng quên ta giữa chốn này
may còn hạt bụi trong mắt cay
nên chi lòng mãi còn vương vấn
lời tình em neo giữa tháng ngày
xin cám ơn đời, cám ơn em
đã vì ta thao thức nhiều đêm
tội con tim nhỏ trong cơn lốc
vẫn giữ tin yêu để bình yên
chẳng còn chi ngoài một tấm lòng
theo máu rong tim những giọt hồng
trút xuống lòng em ngàn hạt nắng
hong ấm đời nhau sau giấc Đông.
Cao Nguyên
No comments:
Post a Comment