tình nào không tha thiết
buồn nào không rưng rưng
trừ khi lòng mất biệt
những yêu thương tận cùng
ngày chợt vừa quay lưng
đêm lòng như bão nổi
giọt nước mắt bỗng dưng
âm thầm rơi trên gối
trăng trên trời vời vợi
gió gọi tưởng em về
bờ môi khao khát đợi
nụ hôn tình đam mê
trời mở cửa hừng đông
anh vẫn lòng quạnh quẽ
em như một dòng sông
trôi về đâu lặng lẽ
về với anh nhé em
giữa mùa hương cốm ngậy
trên hoa cỏ thảo nguyên
nắng theo tình thức dậy.
Cao Nguyên
No comments:
Post a Comment